Chia sẻ

1001+ Bài thơ vui nhộn, hài hước về tình yêu và cuộc sống

Thơ vui là một trong những từ khoá được nhiều bạn trẻ tìm kiếm hiện nay. Với tính giải trí cao, những câu thơ ngắn vui luôn mang lại tiếng cười cho mọi người. Hãy cùng INVERT giải tỏa căng thẳng qua những bài thơ vui, hài hước ngay trong bài viết sau.

Top những bài thơ vui ngộn ngắn hay

1. Thơ vui ngắn 2 câu

Tình yêu như một chiếc phà.
Mỗi khi cập bến là ta hết đời.
Tình yêu như một cái chai.
Rót lắm cũng hết nên ai cũng thèm.
Tình yêu như một chiếc kèn.
Tò te cứ thổi vang rền loa loa.
Tình yêu như một bông hoa.
Ai ai cũng muốn hít hà khen thơm.
Tình yêu như một đống rơm.
Gặp mồi lửa cháy hương thơm ngọt ngào.
Hoa thơm, Hoa đẹp, Hoa vẫn tàn.
Tình sâu, Tình nặng, Tình vẫn tan.
Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết.
Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên…
Trăng lên..trăng tròn..trăng lại khuyết
Tuyết rơi..tuyết phủ..tuyết lại tan
Tình yêu như một que tăm.
Khi xong yến tiệc xỉa răng một hồi.
Tình yêu như một cái nồi.
Cái vung mà khít thì sôi rì rà.

2. Thơ vui ngắn hay

Đời trai chỉ được cái lai dai
Tâm tư thế sự đúng sai chẳng màng
Một bên rượu một bên nàng
Bên nào cũng nặng.. bỏ nàng nâng ly!
Thế gian ai cũng mê tiền
Riêng anh chỉ biết mê nàng mà thôi
Tô mì nóng bởi nước sôi
Con tim anh nóng bởi đôi môi nàng.
Ba đồng một mớ mộng mơ.
Bán đi cũng chẳng được, đành thẩn thơ mang về.
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ.
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá.
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng.
Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai cũng phải hít ra thở vào
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải hít vào thở ra
Xa xa như nước Cu-Ba
Người ta còn phải hít ra thở vào
Gần gần như cái nước Lào
Người ta cũng phải hít vào thở ra
Nói chung trong cõi người ta
Bắt buộc là phải thở ra hít vào
Nếu một mai em đi yêu thằng khác
Anh có buồn nhưng không khóc đâu em
Lòng ngậm ngùi anh cầm chai axit
Miệng mỉm cười 2 lít đủ không em?
Đông này vẫn giống đông xưa
Vẫn đi dép nhựa vẫn chưa có bồ
Tết này vẫn giống tết xưa
Vẫn đi xe số vẫn thừa ghế sau
Đêm qua thức dậy đi tè
Gặp em Ấn Độ nó đè ngay ra
Tưởng răng nó đè dọa ma
Ai ngờ đè phát đến ba giờ chiều

3. Thơ hài hước, dí dỏm

Nếu như em là phở
Anh sẽ là nước lèo
Cuộc đời cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhé
Tình yêu như món thịt gà
Người trẻ háo hức, người già chê dai
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc
Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn
Mà sao tôi cứ mãi đi tìm
Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.
Trên trời hàng vạn ngôi sao
Sao anh chiếu hạng là sao lừa tình
Thế gian có vạn bóng hình
Làm sao anh phải chung tình với em
Tình yêu như mắt với tai.
Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.
Trái tim em chỉ 1 lần mở cửa.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa.
Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo.
Tình yêu như một cái nồi.
Cái vung mà khít thì sôi rì rà.
Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
Tình yêu như một cái chai.
Rót lắm cũng hết nên ai cũng thèm.
Trên thế giới có muôn vàn gái đẹp
Em tưởng rằng em đẹp lắm hay sao
Cớ như em tui đá xuống gầm cầu
Chưa hả giận lôi đầu lên …đá tiếp
Tình yêu như lốp với săm.
Săm mà bị hỏng lốp nằm với ai?
Thất tình mới biết yêu là khổ
Say tình mới biết khổ vì yêu
Thức đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết những ngày đợi mong.
Anh yêu em không hề bốc phét
Tình yêu dài một mét có dư
Anh yêu em không sợ đau khổ
Năm trong quan tài thò cổ ra yêu …
Chuyện tình sinh viên một buổi chiều
Hai người đứng ở trước cầu tiêu
Em không có giấy, anh cho ít
Mỉm cười em gật, thế là yêu
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp anh để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Ðợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa làu bàu:
“Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi”.

4. Thơ hài bựa độc nhất

Tình yêu như một cái chai.
Rót lắm cũng hết nên ai cũng thèm.
Tình yêu như một trò chơi.
Hỏi rằng nhân thế mấy người thắng đây?
Tình yêu như cái bánh đa.
Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.
Tình yêu như một chiếc kèn.
Tò te cứ thổi vang rền loa loa.
Hai năm nghĩa vụ tạm xa nhà
Khi về phố thị nở đầy hoa
Người yêu ra đón cùng con nhỏ
Chào chú đi con.. bạn má nè.
Trên trời hàng vạn ngôi sao
Sao anh chiếu hạng là sao lừa tình
Thế gian có vạn bóng hình
Làm sao anh phải chung tình với em
Anh cần em như biển cần có sóng
Có biển nào không cần sóng đâu em?
Anh cần em như sương cần có nắng
Giọt sương nào không nắng mà long lanh?
Tình yêu như một sợi dây.
Chăng qua chăng lại có ngày đứt ra.
Nếu 1 Mai Em Bỏ Theo Thằng Khác
Anh Cũng Buồn Nhưng Không Khóc Đâu Em
Lòng Ngậm Ngùi Tay Cầm Chai Axit
Môi Mỉm Cười 2 Lít Đủ Không em?
Cô gái sơn tây yếm thủng tày dần
Răng đen hạt nhót chân ði cù lèo
Tóc rể tre chải ngược bờ cào
Xù xì da cóc hắc lào tứ tung…..
Bước chân dô quán đèn mờ
Ngồi gần con gái không sờ là ngu!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ….. ngu sao không sờ!!
Anh yêu em từ chân tới cổ
còn cái đầu anh bổ làm đôi
đem vê anh bỏ vô nồi
anh nấu,anh nướng,anh xào,anh xơi!
Tình yêu như chiếc bút chì.
Lâu lâu không vót… tức thì vứt toi.
Chồng em vốn kẻ đa tình
Già không bỏ, nhỏ không tha
Xấu như ma hắn cũng hú hí
Xấu như quỉ hắn cũng ẵm nằm
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vuợn hú sợ ma thấy mồ
Má ơi đừng gả con xa
Gả con di Mỹ, Canada được rùi

5. Thơ chế hài cười vỡ bụng

Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng
Thức đêm mới biết đêm dài
Hai vợ mới biết thế nào là ghen
Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.
Học không yêu hao mòn tuổi trẻ
Yêu không học bán rẻ tương lai
Đời không yêu là một bãi hoang tàn
Yêu không đạt là muôn vàn đau khổ.
Trăm năm kìu vẫn là kìu
Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên
Học cho lắm tắm hổng có quần thay,
Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ.
Học làm chi, thi làm gì.
Tú Xương còn rớt, huống chi là mình
1 canh 2 canh lại 3 canh
Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành.
Canh 4 canh 5 vừa chợp mắt
Bà xã đã gọi : “dậy đi anh”
Gió đưa bụi chuối la đà
Lỡ mê vợ bé vợ nhà vẫn thương
Còn thời cưỡi ngựa bắn cung
Hết thời xuống chợ lượm thun bắn ruồi.
Nhà nghèo là phải ăn khoai
Ăn khoai là lại nóng ruột
Nóng ruột là lại không ngủ được
Không ngủ được là lại đông con
Đông con là nhà lại nghèo
Nhà nghèo là phải ăn khoai
Ăn khoai là lại nóng ruột…
Ớt nào là ớt chẳng cay
Hotgirl là ẻm rất hay khoe hàng

6. Thơ vui vẻ yêu đời hay

Bài thơ Yêu đời

Rồi mình sẽ lại yêu
Từ những điều nhỏ bé
Mình sẽ lại vui vẻ
Như chưa có chuyện gì
Dẫu đã từng chia ly
Mình cũng chẳng sợ hãi
Vì tình yêu sẽ mãi
Khiến người ta hết mình
Rồi bình minh sẽ lên
Sau những ngày giông tố
Chỉ cần mình mãi giữ
Những ước nguyện trong veo.

Yêu đời 1

Cảm ơn đời đã cho ta tất cả
Từ yêu thương đến vất vả buồn vui
Cùng bao nhiêu cay đắng và ngọt bùi
Cho ta lớn trong niềm vui hy vọng.
Cảm ơn đời đã xây thành đào móng
Để cho ta dựng hình bóng tương lai
Dẫu mai sau có thay đổi hình hài
Đời vẫn đẹp ta miệt mài yêu nó.

Yêu đời 2

Trăng ngà nhẹ sáng cả vườn mơ
Tuyệt mĩ vòm cao chớ hững hờ
Cảnh vật yên bình sao nỡ bỏ
Thơ tình xán lạn lẽ nào ngơ?
Khơi vài ý đẹp say lòng nhớ
Thả mấy vần hay khiến dạ chờ
Cuộc sống tinh thần hòa khí thở
Trong lành mát dịu khó mà lơ.
1.5 Yêu đời thơ
Vào trang xướng họa bởi yêu đời
Đắm mộng theo cùng chẳng dễ lơi
Thuở ấy mơ màng chưa rõ việc
Giờ đây thổn thức đã êm lời.
Gieo dòng vận mướt mềm câu ngỏ
Nhả chữ niêm rành đậm ý chơi
Bạn hữu giao hòa tâm thoải mái
Tình thơ gửi gắm tận cao vời.

Cứ yêu đời

Ai ngồi đó, đôi dòng suy nghĩ
Viết gì đây, mộng mị xa vời
Viết cho tri kỷ, cho đời
Cảnh buồn cứ mãi buông lơi chi hoài.
Cho ta được nguôi ngoai sầu khổ
Thuở thiếu thời lá đổ không hay
Bon chen chi mãi sầu cay
Trong xanh tuyệt hảo tháng ngày thơ ngây.
Tôi đã chán vơi đầy tấp nập
Kẻ vì tiền vùi lấp lương tâm
Dẫm đạp, huynh đệ, tình thâm
Thơ thôi cũng đủ rằng tâm yêu đời.

Ta cứ cười

Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ.
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt.
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối.
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng.
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngả.

Quên lãng

Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho.
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra.
Nếu đã trót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi.
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần.
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồ
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười

Giản đơn

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si.
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi.
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu?
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao.

Thơ tự sự

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy!
Đâu chỉ dành cho một riêng ai.

Đời người mấy lần vui?

Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mỉm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náu mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.

7. Bài thơ cười ngắn vui

Bao nhiêu lần nói to là bỏ,
Bấy nhiêu lần nói nhỏ là yêu.
Muốn giàu thì nuôi cá,
Muốn phá sản thì nuôi em.
Không chê anh quá thường,
Vì thương anh quá trời.
Em vụng về nên làm gì cũng đổ,
Tấm thân này cũng lỡ đổ vào anh.
Thích em thì nói một câu,
Để em còn học làm dâu nhà chàng.
Chiều chiều gió thổi hiu hiu,
Vì mê hai tỉ, mất tiêu 10 ngàn.
Đem ký ức cất vào tủ,
Cái gì cũ cứ để nó tự phai.
Trời sinh bản tính dịu hiền,
Để che bớt vẻ thiếu tiền bên trong.
Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng,
Gần tới Tết là mình hết tiền tiêu.
Đôi khi lỡ hẹn một giờ,
Lần sau miễn gặp, khỏi chờ, mất công.
Tiền không phải là tất cả,
Nhưng không có tiền thì tất cả bằng không.
Người ta khóc chuyện tình yêu,
Còn tôi lại khóc vì tiêu nhiều tiền.
Muốn đi nhanh thì đi một mình,
Muốn đi cà khịa thì mình đi chung.
Họ gầy vào mùa hạ,
Họ béo vào mùa đông,
Còn em như lợn hồng,
Mùa nào em cũng béo.
Trời buồn trời đổ cơn mưa,
Ta buồn ta ngủ từ trưa đến chiều,
Ngủ xong dậy ăn cơm chiều,
Ăn xong lại ngủ từ chiều đến mai.

8. Thơ về đời vui vẻ thú vị

Trái tim em chỉ 1 lần mở cửa.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa.
Anh vào rồi thằng khác cũng vào the0
Anh yêu em không hề gian dối.
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em
Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm
Đố ai định nghĩa được từ hôn.
Có khó gì đâu, dạ bồn chồn.
Hai người một góc, đêm tối tối.
Tựa má, kề môi thế là hôn….
Đố ai định nghĩa được nụ hôn.
Có khó gì đâu một tâm hồn.
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại.
Môi kề mắt nhắm thế là hôn.
Anh yêu em không hề bốc phét
Tình yêu dài một mét có dư
Anh yêu em không sợ đau khổ
Năm trong quan tài thò cổ ra yêu…
Trên thế giới có muôn vàn gái đẹp
Em tưởng rằng em đẹp lắm hay sao
Cớ như em tui đá xuống gầm cầu
Chưa hả giận lôi đầu lên …đá tiếp (ặc ặc).
(Ác wá,không đựơc rùi,không đươc làm như vậy nhe

Gái ngoan

ĐỪNG… nhìn như thế anh ơi
THẤY… ngon anh tính đến xơi em à?
PHỤ… tùng em bé thôi mà
NỮ… công gia chánh, đâu là gái hư
HIỀN… lành liễu yếu đào tơ
MÀ… anh lại nghĩ gái hờ hững sao?
ĐIỀN… viên hoan lạc thanh cao
VÀO… ai anh thích, chớ vào vườn em
CHỖ… này chỗ nọ cứ chen
TRỐNG… vắng em vẫn ở quen lâu rồi
10. Phiêu du trời xanh
Phiêu du nữa kiếp trời xanh
Một mình sương gió đã thành thói quen
Giờ em lời ngỏ chốt then
Làm sao chấp nhận được liền đây em
Gió đông khẽ thổi bên thềm
Mùa đông giá lạnh còn thêm quạnh lòng
Biết em đang đợi người mong
Cho anh tạm gác tình nồng em nha!!!

Nếu mà không lấy được em,

Anh về đóng cửa cài đèn đi tu.
Tu mô cho em tu cùng,
May mà thành phật ở chung một chùa
Nước trong nước chảy quanh chùa ,
Tình yêu như thể rút thăm
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan sài
Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc sờn đứt ngay.
Tình yêu như thể người say
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.
Tình yêu như thể điểm mười
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì

Chẳng mơ ước gì

Em ơi anh bảo em này
Trâu kia cứ để nó cày với anh
Đưa dây anh dắt cho nhanh
Nón em nhớ đội, nắng hanh trên đầu
Em ơi ruộng nhà ở đâu
Chỉ cho anh biết, cày sâu vụ này
Phấn đấu lúa tốt bông dày
Đến mùa gặt hái, thóc đầy trên sân
Làm người hay làm chó
Không biết cô gái nhà ai
Tạo dáng có một không hai tuyệt vời
Mắt tôi ngắm mãi không rời
“Ước làm con chó đang ngồi vẫy đuôi”
Làm người vùng vẫy ngược xuôi
Không bằng làm chó được nuôi trong nhà
Cuộc đời bất công thế mà
“Chó ơi tao muốn biến ra thành mày”
Biến xong tôi liền xem ngay
“Cái gì hờ hững chỗ này thế kia
Mà sao nó nhiều râu ria
Cái này dùng để úp bìa, phải không?”

Tổng hợp những bài thơ hay theo chủ đề

1. Thơ vui thả thính, tán gái hay

Chùa Bộc đã có bồ đề
Nhà anh thiếu mỗi cô về làm dâu.
Em là chiếc lá nhỏ
Anh là bầu trời xanh
Cái gì anh cũng có
Chỉ thiếu mỗi mình em.
Nắng mưa là chuyện của trời
Yêu em là chuyện cả đời của anh.
Yêu một người không khó
Vì chẳng cần lí do
Chút tình cảm nho nhỏ
Chỉ dành cho cậu đó.
Thành phố hôm nay sương mù bao phủ
Nhớ em nhiều anh có ngủ được đâu.
Ai bảo chăn trâu là khổ
Tôi thấy chăn nàng còn khổ hơn trâu.
Hỡi cô tóc ngắn ngân hàng
Cho anh xin phép mời nàng đi chơi
Hà Nội chẳng có mưa rơi
Cớ sao anh vẫn chơi vơi nhớ nàng.
Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên tòa xét xử
Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
Thế gian ai cũng mê tiền
Riêng anh chỉ biết mê Hiền mà thôi
Tô mì nóng bởi nước sôi
Con tim anh nóng bởi đôi môi Hiền.
Yêu Vy anh viết vần thơ
Tỏ lòng nhung nhớ ngày giờ khôn vơi
Thương Vy thương trọn một đời
Ngày đêm trân trọng trao lời yêu thương.
Gặp Trang đôi mắt anh mờ
Trang cho anh hỏi mấy giờ ăn cơm
Gần Trang như lửa gần rơm
Anh hỏi lần nữa ăn cơm mấy giờ?
Trăng lên đỉnh núi trăng mờ
Em ơi cho hỏi mấy giờ ăn cơm
Gió đồng lùa nhẹ lúa thơm
Em ơi cho hỏi ăn cơm mấy giờ
Phố phường vắng lặng nên thơ
Em ăn com trễ mấy giờ mới xong
Trăng mờ trăng tỏ trời trong
Cơm em ăn mãi không xong thế này.
Thích ai nói đại một lời
Còn hơn khép kín cả đời đau thương
Tầm này còn yêu với đương
Nhà còn bao việc sương sương ấy mà
Tính anh thì cũng thật thà
Có sao nói vậy chứ mà không yêu
Nói thật cái này anh điêu
Tầm này vã quá phiêu thơ ý mà
Ý à không phải ý tà
Ý là ai ế cứ phà vô anh.
Nắng Phan Rang đốt cháy thời trai trẻ
Hai năm dài tan vỡ tuổi thanh xuân
Ngàn dặm xa nếu em còn thương nhớ
Đợi anh về ta xây mộng thành đôi.
Chỉ riêng điều được sống cùng em
Niềm hạnh phúc với anh chỉ thế
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Phút giây nào chả đập vì em.
Hỡi thế gian Ai là người giỏi Toán?
Giải dùm tôi bài toán của Tình yêu
Giải vì sao mà tôi yêu người ấy?
Chứng minh rằng người ấy cũng yêu tôi.

2. Thơ hài hước về tình yêu

Và cứ thế mỗi ngày thêm một tý
Ta yêu nhau cho mãi tới muôn đời
Nụ cười em bao la vũ trụ
Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.
Ôi hạnh phúc anh thấy mình nhỏ bé
Chép tình yêu trong trang giấy thơ ngây
Thật tình tôi thấy tâm tư
Trái tim tan tác, tình tôi tan tành
Hoa trinh nữ mang tấm lòng tự ái
Yêu em rồi đừng chọc gái nha anh
Chỉ mình em thôi và chỉ một
Tình em ngự trị trái tim anh.
Anh đây không thích lòng vòng…
Anh đây chỉ thích động phòng..à nhầm…làm chồng của em…
Tìm em tìm hết cuộc đời
Mà sao em cứ để tôi mãi tìm.
Em là sóng xin đừng như sóng
Dội vào bờ xin chớ ngược ra khơi
Đừng có để buồn cho nhau em nhé
Cuộc đời này chẳng mấy tháng năm đâu
Cuộc sống không tình yêu
Như vườn hồng không ánh nắng
Em ơi.
Trời xanh gió mát chẳng ngừng.
Em không cẩn thận.
Coi chừng yêu anh

3. Thơ vui về chờ đợi một người

ANH SẼ CHỜ

Anh chẳng ngại thời gian đâu
Chỉ cần em hứa bao lâu cũng chờ..!
Nhớ em anh viết vần thơ
Câu thương câu nhớ câu chờ đợi em
Khi buồn anh dở ra xem
Từng câu từng chữ đã lem úa màu
Mà sao câu hứa ngày nào
Chắc là theo gió bay vào khoảng không
Mấy mùa cây lúa trổ bông
Là ngần ngày ấy anh mong anh chờ
Biết Là lời hứa tuổi thơ
Hứa cho vui đấy! Ai chờ mặt ai
Em giờ như cánh chim bay
Riêng anh ở lại đêm ngày nhớ thương
Giờ thì tóc đã điểm sương
Hai mươi năm lẻ vấn vương bóng hình
Nhớ ai tác nước đầu đình
Những đêm trăng sáng chúng mình có đôi
Bây giờ em đã xa rồi
Chỉ gì câu hứa nên tôi vẫn chờ. …!

CHỜ EM

Anh chờ em trái tim dần hóa đá
Thầm mong ngày nào đó để gặp em
Dẫu ước mơ như sợi chỉ mong manh
Vẫn chờ em như máu anh tươi đỏ
Dấu yêu ơi anh biết em nơi đó
Mưa không rơi nên đất nóng khô cằn
Em truân chuyên bao vất vả nhọc nhằn
Hằn in đậm trên làn da khóe mắt.
Chiều thu buông sợi nắng vàng hiu hắt
Thương em nhiều để mắt lệ sầu rơi
Một mình anh trong nỗi nhớ chơi vơi
Ôm nỗi nhớ mà âu đành duyên phận.
Có ai yêu mà tình không lận đận
Vượt phong ba trắc trở mới thành duyên
Gạt sầu bi xóa đi mọi ưu phiền
Giữ trọn vẹn niềm tin yêu sâu lắng.
Nếm vị tình bao ngọt ngào, cay đắng
Anh muốn trao tình…Còn trong trắng…cho em.

CHỜ ANH

Em chờ anh dạo bàng vừa trút lá
Nay đã là hạ cuối, chớm thu sang
Ve thôi ran, hoa cúc đã nở vàng
Nỗi mong chờ ngày càng thêm vời vợi.
Dẫu có sao em vẫn chờ vẫn đợi
Ngày anh về em đắm đuối say mê
Tay trong tay dẫu run rẩy vụng về
Em vẫn giữ không để rời xa nữa.
Thời gian ơi hãy đừng đùa cợt nữa
Đừng kéo dài và nũng nịu đong đưa
Hãy trôi nhanh đừng để gió hương thừa
Đừng để tình chan chứa nỗi chờ mong.
Ở nơi xa anh có biết hay không
Nỗi nhớ anh mà lòng em quặn thắt
Chỉ mong sao sớm đến ngày giáp mặt
Để tình trao trong mắt ướt lệ nhòa.
Hè nắng nồng đã chậm rãi trôi qua
Thu chớm đến cơn mưa về vội vã
Nhớ anh nhiều lòng em nôn nao quá
Muốn xé lòng vá nỗi nhớ ngày xa.

ĐỢI

Trăng tròn ão não trở giấc khuya
Sương mũi lòng chi lệ đầm đìa ?
Có ngắm cảnh không mà ngơ ngẩn?
Ta ngồi lặng lẽ nhớ ai kia.
Còn nhớ nàng đi bữa hôm nào
Rưng rưng mắt ngọc đọng ngàn sao
Ta xé tim ta trùm lời hứa
Sợ nắng làm phai những ngọt ngào.
Ta thả hồn ta đi kiếm em
Tìm nơi biển lạ đến rừng quen
Tít tận đồi mơ ven suối mộng
Sao chỉ mình ta giữa đêm đen ?
Em nhớ gì không ước hẹn thề ?
Hay giờ nồng ấm nghĩa phu thê ?
Bỏ chàng thi sĩ trên bến hẹn
Lạc lối đường yêu chẳng chịu về.
Ta nhốt hồn ta giữa tim ta
Vẹn tròn lời hứa mộng tình xa
Gội nước thời gian ta mãi đợi
Mặc bóng trăng non hẹn trăng già.

CHỜ NGƯỜI

Trong lòng muôn nỗi tơ vương
Mà sao anh hỡi lạc đường yến oanh
Phải chăng tình quá mong manh
Sầu vương liễu rủ buông mành buồn hiu
Bao đông em vẫn cô liêu
Tình duyên lỡ nhịp tiếng yêu xa vời
Trái tim em trót trao người
Chưa tròn giấc mộng nụ cười héo hon
Để em trông ngóng mỏi mòn
Tình luôn tha thiết lòng son đợi chờ
Hỏi người biết đến bao giờ
Mãi luôn chung thuỷ tim khờ khắc ghi
Người ơi mau trở về đi
Trong vòng tay ấm ôm ghì yêu thương!

EM ĐỢI ANH

Em đợi anh khi xuân chưa về tới
Khi hạ còn lững thửng tháng ngày trôi
Rồi thu sang chầm chậm luống bồi hồi
Đến đông tràn khát bờ môi nồng ấm
Em đợi anh khi đá còn trơ thẫm
Rêu phủ đầy như thảm gấm lụa thêu
Tận bình minh đến hoàng hôn tím chiều
Muốn tìm lại miền dấu yêu ngày cũ
Em đợi anh khi tình yêu chớm nụ
Khoảnh khắc chờ ấp ủ đầy tình thương
Đợi trong mơ se sắt những đêm trường
Anh nào biết lòng vấn vương lạ lắm
Em đợi anh bốn mùa yêu say đắm
Rất chân thành gửi gắm lời nhớ anh
Để xuân nay tươi thắm đẹp duyên lành
Em hạnh phúc thỏa ngày xanh mong đợi
Ta bên nhau đón chào mùa xuân mới
Tình nồng nàn phơi phới càng trào dâng
Trao nụ hôn hồn ngây ngất lâng lâng
Không còn nữa nỗi bâng khuâng sầu muộn!!!

ĐỢI AI VỀ

Đợi ai về..mắt mòn mỏi ngóng trông
Để cùng xây giấc mộng lòng trọn vẹn
Còn nhớ không những lời từng thề hẹn
Khi một ngày trầu bén với duyên cau
Đợi ai về..mong ngày tháng qua mau
Năm canh thâu chẳng thể nào tròn giấc
Giọt sương đêm giăng mờ trên mi mắt
Lòng miên man mà se thắt tim gầy
Đợi ai về..để nắm trọn vòng tay
Nhưng ngờ đâu trời giăng mây phủ lối
Người nơi đâu sao còn chưa về tới
Cho đường tình lầy lội bởi mưa rơi
Đợi ai về..sao chẳng thấy ai ơi
Để chốn đây một người trông mòn mỏi
Nhìn trời cao rồi âm thầm tự hỏi
Ai có về chung lối hỡi không ai
Đợi ai về..xuyên suốt đã bao ngày
Thấy thời gian như hoá dài vô tận
Yêu ai nhiều tuy không hờn chẳng giận
Chỉ nhói lòng bởi số phận ban cho
Đợi ai về..như bến vắng đợi đò
Như đồng xanh đợi cánh cò tương ngộ
Đợi ai về mà mi tràn lệ đỗ
Nên canh tàn mà dỗ giấc không yên.

MÃI MÃI ĐỢI ANH

Em đợi anh khi hoàng hôn nhạt nắng
Chút ráng chiều hiu hắt phủ niềm đau
Chân trời xa thăm thẳm nỗi u sầu
Lời thương nhớ ngàn câu chưa kịp nói.
Em đợi anh khi sương giăng ngõ tối
Bước độc hành bối rối nẻo về xưa
Gói hành trang nặng trĩu mảnh duyên thừa
Hồn lưu lạc thẫn thờ qua miền nhớ.
Em đợi anh những canh dài trăn trở
Từng trái sầu nức nở rụng vào tim
Trời về khuya hoa lá cũng im lìm.
Nghe ký ức đắm chìm trong nuối tiếc.
Em đợi anh với tiếng lòng tha thiết
Hương ân tình da diết nhớ môi hôn
Người về đi bôi xóa hết đau buồn
Mang tiếc nhớ vùi chôn vào quên lãng.

ĐỢI CHỜ

Năm năm thương nhớ một người
Mười năm hoang phí một thời xuân xanh
Tình duyên sao quá mong manh
Dẫu bao thương nhớ cũng đành chia xa !
Sông xưa vắng bóng người qua
Đường xưa vắng ánh trăng ngà bao đêm
Cố quên lòng lại nhớ thêm
Người xưa có thấu nỗi niềm trong ta ?
Chiều chiều đứng đợi sân ga…
Từng ngày đón đợi người ta trở về
Người xưa vắng bóng sông quê
Ta ngồi trông đợi… ê chề nỗi đau !
Em về xứ lạ làm dâu
Tình xưa như nước qua cầu từ đây
Sông quê nước vẫn luôn đầy
Tình xưa đã cạn từ ngày em xa!

4. Thơ vui nhớ người yêu hài hước

Nhớ gì như nhớ người yêu
Nhớ em nơi ấy cho lòng quạnh hiu
Nhớ sao bóng dáng mĩ miều
Mà nghe mặn đắng cô liêu cõi hồn
Nhớ ai như nhớ thuốc lào,
Đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.
Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.
Nhớ gì như nhớ người yêu
Tình nồng nắng sớm mưa chiều chẳng phai
Đêm dài mong đến sớm mai
Mong vơi nỗi nhớ đi vài ba phân
Nhớ gì như nhớ người yêu
Như cá yêu nước, như chim yêu thời
Nhớ gì như nhớ người yêu
Xếp thành 4 chữ “Ôi tôi nhớ nàng”
Gió buồn gió thổi đìu hiu
Thổi bay 4 chữ liêu xiêu đời buồn.
Nhớ gì như nhớ người yêu
Một người tôi nhớ một người thôi
Đêm nay,đêm nữa rồi đêm nửa
Mãi nhớ một người không nhớ tôi
Nhớ gì như nhớ người yêu
Mà không gặp được chỉ đau cõi lòng
Này người có nhớ ta không
Vì đâu cách trở hoài mong tháng ngày
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Yêu em anh vẫn ngóng trông
nếu em lấy chồng anh sống sao đây ?
Cây oằn bởi vì trái sai
Anh xa em bởi mai em lấy chồng
Cha già muộn con chơi vơi
Gần đất xa trời con rớt nơi nơi
Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Tình chồng nghĩa vợ giận rồi đi luôn
Bao năm qua tôi đi tìm bài toán
Chứng minh về định lý của tình yêu
Giả thiết cho: thương nhớ rất nhiều
Và kết luận: tôi yêu người nhiều lắm
Tôi sử dụng cách chứng minh phản chứng
Giả sử rằng:”Tôi đâu có yêu em”
Đâu bồi hồi và nhung nhớ từng đêm
Đâu bối rối khi thấy em cười nói
Đâu ghen tức và bực mình dữ dội
Khi thấy nang trò chuyện với người ta
Và chẳng băn khoăn như một cậu bé già
Nghĩ về tương lai, nhớ về quá khứ
Đâu buồn khổ khi “chia tay” hai chữ
Nàng thốt ra trong một buổi chiều sầu
Nhưng những điều giả sử có thật đâu
Tôi vẫn nhớ, vẫn thương …và tất cả
Bỗng nhận ra một điều thật lạ
Tự khi nào định lý được chứng minh

5. Thơ vui, hài hước về vợ chồng

THƯƠNG VỢ

Suốt ngày thơ thẩn, núi rồi sông
Rõ khổ, nào em có trách chồng
Bảy nổi ba chìm phiên chợ vắng
Hai sương một nắng lúc mùa đông
Long đong phải chịu thầm than phận
Lận đận thôi đành oán nhọc công
Ngẫm bởi do trời xui kiếp bạc
Âu thì giận dỗi cũng bằng không.

CHỒNG NỊNH VỢ

Vợ ơi chồng bảo vợ nè
Anh thương vợ lắm anh say mất rồi
Say là say mắt vợ cười
Say là say cái miệng cười có duyên
Trên đời bao thứ đẹp xinh
Nhưng mà anh cũng có cần chi đâu
Vì anh có vợ tình sâu
Vì anh có vợ đứng đầu đảm đang
Chồng thì chúc vợ đẹp sang
Mãi là ngọc nữ bà hoàng của anh.

BÀI THƠ TẶNG VỢ

Ai ơi nói nhỏ nghe nà
Vợ tôi xấu lắm nhưng mà tôi thương
Đêm ngủ trải sẵn gối giường
Tôi chỉ nằm xuống em bường lên ngay
Xoa đầu rồi lại bóp tay
Chăm sóc sức khỏe để mai đi làm
Đôi khi em cũng càm ràm
Nghe như nhạc ráp nên nằm im re
Được cái tính chẳng se sua
Thay chồng chăm sóc mẹ cha của chồng
Gian khổ em chẳng nản lòng
Cùng tôi chia sẻ nhọc nhằn mưu sinh
Bài thơ viết tặng vợ mình
Em ơi nhớ kỉ để tình mãi xanh.
VỢ CHỒNG GIẬN NHAU
Sông dài cá lội biệt tăm!
Còn duyên còn nợ còn ...nằm kế nhau
Hết duyên hết nợ rồi sao ?
Giường ai nấy ngũ ...ồn ào biết tui!
Giận thì nói mấy ...lời thôi
Ta cùng bớt lửa cơm sôi cũng thường
Giận rồi hết giận lại...thương
Vợ chồng ngọt đắng lẽ thường thế gian..!

VỢ THỜI NAY

Chồng lo đi làm tối ngày
Mong sao thu nhập thật đầy nuôi con
Vợ nhà cứ mải phấn son
Lang thang rạo phố để con ở nhà
Chồng thì không dám la cà
Làm cho tối mịt tăng ca mới về
Vợ nhà cứ mãi lề mề
Đồ con không giặt lại về sai anh
Chồng đi kiếm từng muỗng canh
Mong sao góp lại cho nhanh có tiền
Về nhà vợ cứ làm phiền
Đòi mua xe đẹp kiếm tiền không phanh
Chồng làm lăn lộn như banh
Lại lo tranh thủ về rành cho con
Hôm nào kiếm được miếng ngon
Mua cho cu tí vài Lon sữa bò
Vợ nhà cứ mãi lò mò
Chạy lên Facebook tỏ tình với ai
Làm thơ cứ mãi lai dai
Lại đăng ảnh mới cho dai ngó nhìn
Chồng nhìn sao thấy bực mình
Nhưng không nói được vì tình hư không
Nhắc vợ thì cứ như bông
Vì em đã thích như không có chồng
Tính vợ lại thích bông hồng
mặc bao nhiêu bộ vô phòng soi gương
Chụp hình cho thật dễ thương
Thêm vài lời nói vấn vương người đời
Cái tính đánh chết không rời
Đành thôi chập nhận nữa vời vợ vui
Chồng đành chập nhận gặp xui
Lấy nhầm Bà vợ mua vui mỗi ngày.

CHUYỆN VỢ CHỒNG EM

Chồng em cưỡi cái xe ôm.
Hay hơn áo trắng cổ cồn ngày xưa
Nắng thì làm , nghỉ vì mưa.
Việc nhà, việc nước, chồng chưa nề hà.
Chồng em vốn tính thật thà
Cày xong là gáy, như là trẻ con.
Lại có lúc rỗi, lúc hờn...
Lúc khoan , lúc nhặt , lúc đờn sáo ca.
Chồng em hơi khác người ta
Chậm tí là gắt, như là mắm tôm.
Em thì ăn trắng mặc chơn
Cho chồng vất vả xe ôm sớm chiều.
Có hôm chồng...Nhọc bỏ yêu...
Là trời đi vắng, nên liều đấy nha?
Hôm sau nhé ? Đền gấp ba?
Với bảy lần phạt, cho ra nước nào.
Mặt trời lên đến con sào
Chồng em ngáp ngáp ôi dào... Mặc anh?
Dậy đi anh , dậy đi anh
Em may áo đỏ áo xanh cho chồng...
Dậy mà đi... Có dậy không?
Dậy mà đi...Hỡi : Đức ông chồng của em..!

VỢ ƠI

Lúc cưới vợ ngập tràn hạnh phúc
Em ngoan hiền đôi lúc ham vui
Một tuần dăm bữa giao lưu
Bạn bè đây đó cho vui ấy mà
Anh thương vợ việc nhà lo tất
Em làm gì cũng khất lần sau
Lân la bà tám thì mau
Đôi khi nhậu quắc cần câu mới về
Chồng mãi giấu sợ đời chê trách
Mà quên đi khí phách đàn ông
Vợ ơi vợ có hiểu không
Vợ say chồng cõng mà trông não lòng
Nay chồng đã quyết không chiều nữa
Vợ hãy mau sữa chữa lỗi lầm
Từ nay đổi tính tu tâm
Cùng xây hạnh phúc trăm năm vợ à!
Nếu như vợ bê tha lần nữa
Thì từ nay mỗi đứa một nơi
Vợ này vợ hỡi vợ ơi
Hãy mau tu tỉnh còn nơi mà về

VỢ CHỒNG

Sống ba mươi bốn năm trời
Chung đôi một cặp khó rời xa nhau
Yêu thương chia lắm ngọt ngào
Mặn nồng chung hưởng thương trao ngọt bùi
Cữa nhà êm ấm tươi vui
Vợ chồng hạnh phúc có suôi gia rồi
Mới một cháu ngoại mà thôi
Dâu thì chưa có rễ ôi thật hiền
Ơn trời se mối lương duyên
Lo làm chịu khó bạc tiền đủ ăn
Lâu lâu cũng bị cằn nhằn
Chỉ cười xin lỗi ăn năn vợ mừng
Ngày xưa mua gánh bán bưng
Thiếu ăn thiếu ngủ đã từng trải qua
Giờ đây ấm cửa êm nhà
Đượm tình mai trúc đậm đà trước sau.

DẶN CHỒNG

Anh ơi! Em bảo thế này
Yêu nhau ta quyết chung tay giữ gìn
Mười điều em dặn như in
Nhắc anh phải nhớ… dù nghìn chông gai:

Một là, xứng đáng chí trai
Trượng phu đúng nghĩa hình hài nam nhi,
Hai là, bỏ tính “Trương Phi”
Vũ phu thì chẳng còn gì nói đâu,

Ba là, yêu phải thật ngầu
Dù cho trăm nẻo bể dâu không lùi,
Bốn là, đừng có ham vui
Em nào cũng thích nặng mùi “phở” ngon,

Năm là, chiều vợ thương con
Gia đình nội, ngoại lòng son công bằng,
Sáu là, thời đại a còng (@)
Vào face chát chít đừng đong đưa tình,

Bảy là, chăm chỉ mưu sinh
Thu nhập ổn định phân minh đàng hoàng,
Tám là, anh phải giỏi dang
Việc nhà việc nước vững vàng đàn ông,

Chín là, không nói lòng vòng
Ngôn từ thẳng thắn từ trong ra ngoài,
Mười là, phân rõ đúng sai
Kính trên, nhường dưới, đừng ai than phiền.

Mười điều em dặn đầu tiên
Yêu anh em chẳng muốn phiền anh đâu
Cuộc sống dù có nghèo, giàu
Vợ chồng chung hưởng dài lâu mặn nồng

6. Thơ vui về cuộc sống độc thân

Ép a

Phải đâu ta muốn độc thân
Phong sương áo bạc tình lần chẳng ra
Cuộc đời sao lắm phong ba
Chữ duyên lận đận ép a (FA ) nửa đời
Tình ư ? Nghe mãi xa xôi
Khi đi, lúc đến như chơi trốn tìm
Thôi đành mặc kệ con tim
Để cho số phận tự tìm lấy nhau .

Cao thủ

Vạn kiếm phong sương, vạn kiếm sầu
Cuộc đời trôi nổi biết về đâu,
Bỏ kiếm dấu mình nơi hoang vắng,
Đối thủ trên đời có mấy ai.
Độc thân, độc kiếm giành thiên hạ,
Cô đơn, cô độc suốt một đời,
Cầu trời, cầu đất, cầu đối thủ,
Bại trận một lần mới thấy vui.
Thắng để cô đơn, thắng làm gì,
Hận để u sầu, hận làm chi,
Đánh khắp thiên hạ không đối thủ,
Hai tiếng “cầu bại” quá xót xa.

Kiếp độc thân

Chiếc bản đồ dẫn lối tôi đi sai
Con đường dài… dấu đời để lại
Rỉ máu đôi lần khờ dại với tình yêu
Rồi tan vỡ tâm hồn tôi sợ hãi
Nét bi hài ẩn hiện tựa bóng ma
Hù dọa đó trái tim nồng khiếp vía
Trốn thu lu rêu phủ ngủ mất rồi
Khủng hoảng tôi bàn tay nào chìa đón
Vô vọng đời người kiếp độc thân
Nghe nói bây giờ người ấy vẫn độc thân
Nghe nói bây giờ người ấy vẫn độc thân
Có phải người ta còn yêu mình không nhỉ?
Thả hồn lang thang với hàng trăm suy nghĩ
Cũng chẳng thể nào hiểu được tại sao?

Kiếp độc thân

Cái kiếp độc thân số hẩm hiu
Người ta chồng vợ thấy mà kiêu
Con đàn cháu đống đông không thiếu
Nhà cửa ruộng nương lắm của tiêu
Nhìn lại chòi ta tre cột yếu
Ngó qua vách ngã mái tranh xiêu
Đường đời lầm lũi người đâu hiểu
Ai thấy cảnh mình chẳng dám yêu !

Bệnh ngặt

Sanh lão bệnh tử mệt tấm thân
Ốm đau nóng lạnh người bần thần
Nhức đầu choáng váng rồi xây xẩm
Chóng mặt quay cuồng nóng lạnh rân
Cơm cháo hẩm hiu nhà trống rỗng
Thuốc thang chẳng được nửa viên phân
Độc thân cái cảnh sao mà chán
Mai chết chắc không có mộ phần !

Tự dưng muốn

Tự dưng muốn được ôm ai và khóc
Buông ưu phiền mệt nhọc gánh trong tim
Người ủi an bằng cách đứng lặng im
Nín đi em ngốc ơi đừng buồn nữa
Tự dưng muốn một bờ vai để tựa
Chở che em trong những lúc yếu lòng
Chẳng bận tâm những bộn bề cuộc sống
“Có anh rồi niềm hạnh phúc ở đây”
Tự dưng muốn có một người nắm tay
Dắt dìu em qua tháng ngày bão nổi
Người sẽ nói nguyện cùng nhau chung lối
Chẳng bao giờ phản bội lại tình em
Tự dưng muốn có một người cạnh bên
Cùng dựng xây một gia đình nho nhỏ
Dẫu phía trước sẽ còn nhiều gian khó
Vẫn yêu thương đến hơi thở cuối cùng

Nhiều lúc buồn vui

Nhiều lúc buồn muốn đi đến một nơi
Không ai biết, không một người nào cả
Và ở đó một mình ta sa ngã
Ta khóc cười cho quá khứ – hôm nay.
Nhiều lúc buồn muốn ai đó nắm tay
Dỗ dành ta chỉ một ngày cũng được
Biết cuộc sống không như niềm mong ước
Nên lâu rồi mình ta bước chênh vênh.
Nhiều lúc buồn muốn cuộc sống trôi nhanh
Cuốn phăng hết ánh bình mình trần trụi
Màn đêm buông một mình ta lầm lũi
Không giấu che sự mệt mỏi ưu phiền.
Nhiều lúc buồn lòng chỉ muốn phát điên
Muốn cào cấu – thét gào nhưng không thể
Vì cuộc sống cần lau khô dòng lệ
Để bước đi trong thế giới lạnh lùng
“Nhiều lúc buồn nơi đất rộng người đông”
Không ai hiểu chỉ một mình hiểu
Tôi ước gì có người hiểu được tôi
Một chút thôi rằng tim này rất mệt
Ngay lúc này tôi chẳng cần gì hết
Ngoài một lời ai đó hãy cố lên
Tôi ước gì có người ở canh bên
Những lúc buồn tôi thấy mình đơn độc
Cần một vòng tay đủ bao dung ấm áp
Nắm lấy bàn tay giữa tấp nập cuộc đời
Tôi ước gì niềm hạnh phúc nhỏ thôi
Sẽ có một ai thấu tỏ điều tôi ước
Có một thiên thần bước ra từ cổ tích
Đem tôi về với mảnh đất đầy hoa
Tôi ước gì mình có thể tự bước qua
Những nỗi đau trên đường đời lạnh lẽo
Bởi có chùn chân cũng chẳng ai thấu hiểu
Những phút giây yếu đuối của tim này

Kể từ ngày chúng mình xa nhau

Ta chẳng hỏi thăm dù chỉ dòng tin nhắn
Tưởng chừng như mọi chuyện dần quên lãng
Bất chợt cồn cào, khi đứa bạn nhắc tên ai…
Mình cứ tưởng rằng người ấy tay trong tay
với một người khác… (chứ có ai chờ ai mãi)
Vậy mà bất ngờ, khi nghe tin người ấy
Cho đến bây giờ vẫn còn sống độc thân
Chợt len lỏi lòng một chút phân vân
Mình có nên tìm người ta để hỏi thăm một chút ?
Hay là thôi đâu có gì phải bực
Vì mình với người giờ đâu phải của nhau
Nghe nói bây giờ người ấy vẫn độc thân
Bao nhiêu cảm xúc chẳng thể che đậy
là lỗi do mình làm tổn thương người ấy
Vì vết thương lòng, người ấy chẳng yêu ai?
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình
Tôi lại về với cuộc sống trước đây
Không yêu thương hay giận hờn thêm nữa
Tạm thời thôi con tim này đóng cửa
Muốn bình yên sau một thuở mệt nhoài
Ngày hôm nay tôi không thể mỉm cười
Nên không muốn yêu một người nào cả
Đến rất nhanh ra đi thì vội vã
Cuộc đời này hạnh phúc quá xa xôi
Tôi lại về với cuộc sống đơn côi
Như trước đây hồi còn chưa quen biết
Nợ duyên ư, tôi không còn mải miết
Kiếm tìm hoài nên thấy mệt, thấy đau
Nhớ năm xưa khi mọi chuyện bắt đầu
Tôi đâu nghĩ sẽ có ngày dừng lại
Tình yêu đẹp, dư vị tình hoang hoải
Chẳng cầu mong gương vỡ sẽ lại lành
Cũng nhanh thôi như lộc biếc trên cành
Để một mai bên một người thề hứa
Nhưng con tim hiện giờ đành khép cửa
Cần thời gian để chửa vết tương tình
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình !!!

7. Thơ vui về cuộc sống ngắn ngủi

Bài thơ yêu đời

Đêm qua mưa thật là to
Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê
Sáng nay trời vội trở về
Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng
Bầy chim mừng rỡ hót vang
Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ
Mẹ em phơi lụa hong tơ
Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời
Nắng hòa mưa thuận khắp nơi
Em mơ em ước mọi người ấm no.

Dòng Đời

Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!

Lại có lúc sáng đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt

Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên

Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Bài học từ cuộc sống

Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn
Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau
Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu!
Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu

Cuộc sống này

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.
Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.
Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.
Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

Tình đời

Tình đời bạc trắng như vôi
Vừa vui chúc đó, nay thôi thân tình
Rượu say thì chú với mình
Ví như là bóng với hình tâm giao
Nhất thời bất tuyệt thao thao
Chữ tình kết nghĩa như sao trên trời…
Buồn cho cái chữ tình đời
Còn tiền lắm kẻ mọc mời bủa vây
Hết tiền sống chết kệ bây
Sợ phiền sợ luỵ sợ vay, sợ xù…
Còn tiền tâm sự rì rù
Hết tiền khi cũng thâm thù lẫn nhau
Tình đời thế mới có câu:
Giàu sang lắm kẻ bám bâu đu càng
Đến khi lỡ vận nghèo nàn
Dẫu ngồi giữa chợ, ngó ngàng chẳng ai…
Tình đời thắm đó rồi phai
Cho nên khó đoán…Lòng ai…Đá vàng!!!

Sống

Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa
Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã
Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại
Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận
Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng
Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.

Yêu đời

Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….

Suy ngẫm 

Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Tuổi hai mươi: Làm gì đây?

Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,
Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,
Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,
Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!
Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!
Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?
Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày
Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!
Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!
Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…!
Tìm đường sống... Tìm đường sống…!

Thơ Tự Sự

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta?!
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!

8. Danh sách những bài thơ vui về tình bạn

Sống trong bể ngọc kim cương
Không bằng sống giữa tình thương bạn bè.
Sông Cửu Long nghìn năm vẫn chảy
Nghĩa bạn bè mãi mãi không phai.
Tình bạn như cái bánh đa
Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.
Đã là bạn thì suốt đời là bạn
Đừng như sông lúc cạn lúc vơi.
Quen biết đầy thiên hạ
Tri kỷ được mấy người.
Tình bạn trên đời như sao sáng
Sáng mãi như là mặt trời kia.
Xin cảm tạ nghĩa trần gian đây đó
Bạn tâm giao người xa lạ tâm tình.
Bạn là đại dương còn tôi là sóng biển
Đại dương buồn sóng biển cũng mênh mông.
Tình bạn trong sáng tuyệt vời
Đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm.
Tình bạn là lá là hoa
Tình bạn là cả bài ca trên đời.
Tình bạn áo trắng một thời
Bây giờ áo bạc phai rồi vẫn treo
Tình bạn hạt giống mang theo
Suốt đời tri kỷ gieo được mấy cây!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?
Nước non nghĩa nặng lời son sắt
Bè bạn tình thâm ý đậm đà
Rượu một bầu, thơ trăng một túi,
Cùng vui xướng họa để ngâm nga
Đời còn vui khi còn cầm bút
Đời hết vui khi bút lìa tay
Ở đời tình bạn là đẹp nhất
Nở huy hoàng trong lúc tươi vui.
Tình bạn mãi mãi là thắm thiết
Có bạn bè chia sẻ niềm vui
Nếu có bạn mà không có tôi
Thì cuộc đời chẳng còn ý nghĩa.
Tình bạn chúng ta
Tinh tú sáng ngời
Ôi thật tuyệt vời
Tình bạn của ta.
Tình bạn chúng ta
Như vạn lời ca
Ca vang ca mãi
Trên bầu trời xanh.
Đêm không trăng bầu trời vẫn sáng
Tình bạn chúng ta vẫn một màu xanh
Tình bạn như muôn ngàn ánh sáng
Chiếu rực rỡ trong đêm tối mịt mờ.
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi…
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.

9. Thơ vui cuộc sống, hài hước, cười té ghế

Tao thay nhãn, đổi mác
Ừ thì tao khác
Vâng là tao nhạt
Và giờ tao diễn vai ác.
Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…!!
Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.
Bạn bè ít thôi vừa đủ dùng
Chứ đừng để cả thùng
Rồi lâm vào đường cùng
Phút cuối cùng nó mới đi cúng.
Trên trời hàng vạn ngôi sao
Sao anh chiếu hạng là sao lừa tình
Thế gian có vạn bóng hình
Làm sao anh phải chung tình với em
Hôm nay sân đổ mưa rào
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra
Thế này cầu thủ ….. chết ta….?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày …..!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày….. Còn chơi
Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ….ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao….. Quá trời .
Này bạn ơi sống thật tí đi
Ác thì ác hẳn cho tớ ghê
Tốt thì tốt luôn cho tớ nể
Chứ đừng có lúc này lúc khác như vậy biết đường đâu tớ né.
Đừng thấy tao nhịn- mà ngồi lên đầu tao
Đừng thấy tao bơ- mà nghĩ tao ngu ngơ
Đừng nghĩ tao bất ngờ- hãy biết tao đoán được
Muốn đóng kịch với nhau à
OK, Tao sẵn sang chuyển chèo thành cải lương đấy
Những bài thơ chế tình yêu vui lãng mạn và hài hước nhất
Tôi sẽ đứng đó… Để nhìn nó gặm xương
Tôi sẽ nhìn vào gương…Để đo lường cuộc sống
Tại sao ư?
Tại đời tôi từng khó… Và cờ hó đã từng hại tôi.
Đừng trách tôi ác
Cũng đừng hỏi vì sao tôi khác
Chỉ là tôi đang mất cảm giác
Khi bị người khác bóp nát niềm tin.
Mày ơi thương lấy tao cùng
Tuy rằng khác lớp nhưng chung 1 đề
Mày cho tao chép tý đê
Kẻo mai tao rớt mặt mày bầm đen
Lúc huy hoàng chỉ có tôi và bạn.
Lúc hoạn nạn chỉ có bạn và tôi.
Trong cuộc vui không biết ai là bạn.
Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai.
Nếu là bạn xin mãi mãi là bạn,
Đừng như sông lúc cạn lúc đầy.
Mặc sông lúc cạn lúc đầy.
Mạng ai nấy giữ bạn bè tính sau.

10. Thơ vui ngắn dễ thương, xả stress

Mày ơi thương lấy tao cùng
Tuy rằng khác lớp nhưng chung 1 đề
Mày cho tao chép tý đê
Kẻo mai tao rớt mặt mày bầm đen
Lúc huy hoàng chỉ có tôi và bạn. Lúc hoạn nạn chỉ có bạn và tôi.
Trong cuộc vui không biết ai là bạn. Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai.
Nếu là bạn xin mãi mãi là bạn, đừng như sông lúc cạn lúc đầy.
Mặc sông lúc cạn lúc đầy. Mạng ai nấy giữ bạn bè tính sau.
Tao thay nhãn, đổi mác
Ừ thì tao khác
Vâng là tao nhạt
Và giờ tao diễn vai ác.
Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…!!
Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.
Bạn bè ít thôi vừa đủ dùng
Chứ đừng để cả thùng
Rồi lâm vào đường cùng
Phút cuối cùng nó mới đi cúng.
Này bạn ơi sống thật tí đi
Ác thì ác hẳn cho tớ ghê
Tốt thì tốt luôn cho tớ nể
Chứ đừng có lúc này lúc khác như vậy biết đường đâu tớ né.
Đừng thấy tao nhịn- mà ngồi lên đầu tao
Đừng thấy tao bơ- mà nghĩ tao ngu ngơ
Đừng nghĩ tao bất ngờ- hãy biết tao đoán được
Muốn đóng kịch với nhau à
OK, Tao sẵn sang chuyển chèo thành cải lương đấy
Tôi sẽ đứng đó… Để nhìn nó gặm xương
Tôi sẽ nhìn vào gương…Để đo lường cuộc sống
Tại sao ư?
Tại đời tôi từng khó… Và cờ hó đã từng hại tôi.
Đừng trách tôi ác
Cũng đừng hỏi vì sao tôi khác
Chỉ là tôi đang mất cảm giác
Khi bị người khác bóp nát niềm tin.
Hôm nay sân đổ mưa rào
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra
Thế này cầu thủ ….. chết ta….?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày …..!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày….. Còn chơi
Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ….ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao….. Quá trời .

11. Thơ về tiền hài hước, vui nhộn

Vô địch

Tiền là tiên là Phật
Là sức bật của lò xo
Là thước đo của lòng người
Là tiếng cười của tuổi trẻ
Là sức khỏe của tuổi già
Là cái đà của danh vọng
Là cái lọng để che thân
Là cán cân của công lý
Là triết lý của cuộc đời.

Tiền bạc là phù du

Ai ơi tiền bạc phù du
Sống không nên mãi đánh đu đồng tiền
Cha dạy con chớ có quên
Nghèo thì cho sạch mới bền chặt lâu
Đừng thấy mấy kẻ sang giàu
Dễ mua hạnh phúc được đâu mà thèm
Sống mà mỗi lúc về đêm
Phải lo ngay ngáy ấm êm nỗi gì
Ở đời cục đất ném đi
Cục chì ném lại có gì dài lâu
Nghèo hèn hay rất sang giàu
Khi chết của có được đâu theo mình
Sống phải có nghĩa có tình
Nghèo mà hạnh phúc lòng mình thảnh thơi
Số phận của mỗi con người
Ông trời thì đã định rồi chớ than
Phú quý hay bị cơ hàn
Là do kiếp trước ở, ăn thế nào.

Hai mặt đồng tiền

Đồng tiền hai mặt rõ ràng
Nhưng một mệnh giá cả làng thấy không
Bởi vì hai mặt dễ trông
Rõ ràng từng chữ số không thể lầm
Đồng tiền cứ thế lặng câm
Khi dùng đến có mừng thầm chẳng chê
Đồng tiền là cái bùa mê
Ai không có nó chẳng hề sướng đâu
Đồng tiền như có phép mầu
Truyền tay chẳng chịu sống lâu một nhà
Đồng tiền hai mặt ấy là
Chỉ một mệnh giá cho ta dễ dùng
Con người phức tạp vô cùng
Chỉ có một mặt nhưng chung một đầu
Ai dò được chỗ nông sâu
Thay lòng đổi dạ biết đâu mà lần
Làm sao nhận biết mà phân
Sống thành hai mặt yêu gần ghét xa
Mặt thực tâm mặt gian tà
Trở mặt cực dễ như là trở tay
Đồng tiền hai mặt cho hay
Chỉ một mệnh giá dù mày mặt hai
Thức lâu mới biết đêm dài
Người có một mặt sống hai mặt còn.

Hết tiền

Hôm qua họp hội đồng niên
Ngày mai cỗ cưới triền miên ui trời
Bên này đám khóc cũng mời
Bên kia đám giỗ không đời nào tha..
Tiền bạc kiếm thì chẳng ra
Lại còn chưa kể việc nhà áo cơm
Con đóng học cũng hỏi lương
Cha già mẹ yếu chẳng nhường cho ai
Giang san đè nặng hai vai
Tiền bạc được thể ra oai với mình..
Làm vãi nó chẳng thương tình
Đúng là giống bạc cũng khinh người nghèo.
Gặp bụt chỉ ước một điều
Cho con cả đống tiền tiêu thôi à.
Chém cha cuộc sống xa hoa
Bao nhiêu là thứ chẳng tha đồng tiền
Cũng muốn ăn ở cho hiền
Nhưng tiền không có thì tiên cũng buồn
Năm hết tết đến còn luôn
Chỉ mong năm mới tiền tuôn đầy nhà.
Chúc cho cô bác ông bà
Gái trai cùng với trẻ già luôn vui
Năm mới sắp sửa sang rồi
Tiền tiêu đầy túi vui rơi đầy nhà.

Tiền

Có nghĩa gì đâu một chữ tiền
Đem tình nhân loại hóa cuồng điên
Anh hùng lỡ vận đem lòng thích
Hào kiệt hám danh thấy cũng ghiền
Kẻ dưới trao hồn cho ác quỷ
Bề trên ngậm máu giả thần tiên
Rừng tham núi vọng còn đeo mãi
Hỏi lại trần gian mấy kẻ hiền?

Chữ tiền

Chung quy cũng tại chữ “TIỀN “
Làm cho nhân thế, đảo điên quay cuồng
Có tiền chuyện khó thành suông
Không tiền, dù có cúi luồn chẳng xong
Có tiền bè bạn ngóng trông
Không tiền, thì nhớ, đừng hòng gặp ai?
Có tiền, nói ít hiểu ngay
Không tiền, nói mãi cả ngày ai nghe!
Có tiền được kẻ chở che
Không tiền, dù ở vỉa hè chẳng thương!
Có tiền, nhiều kẻ vấn vương
Không tiền, ai cũng chán chường miệt khinh
Có tiền, nói bậy vẫn tin
Không tiền, nói thật, kẻ nhìn người ngơ!
Có tiền cuộc sống như mơ
Không tiền, nào được, một giờ thảnh thơi
Có tiền kẻ đón người mời
Không tiền, chẳng có một lời hỏi han
Có tiền “xấu" được nể nang
Không tiền, ngay thật, đàng hoàng bị chê!
Có tiền, kẻ đắm người mê
Không tiền, chỉ có tràn trề nổi đau
Có tiền, tình nghĩa đổi trao
Không tiền, thì chớ khát khao ân tình
Có tiền, ai cũng tôn vinh
Không tiền, nhận lấy “miệt khinh" người đời
Có tiền, nhiều kẻ đến chơi
Không tiền, dù có “thỉnh mời" ai đi?
Ai ơi! Xin nhớ khắc ghi!
Chuyện đời là thế, có chi phải buồn?

Chuyện trên đời

Người hỏi tôi về chuyện nghĩa nhân
Tôi cười nhạt nhẽo đắng muôn phần
Không tiền lắm kẻ nhìn coi rẻ
Lắm bạc muôn người lại kết thân
Người hỏi tôi về chuyện ái ân
Tôi cười khổ sở đã bao lần
Thân nghèo kẻ nỡ đành vong phụ
Chọn chỗ vinh sang mới thật cần
Người lại hỏi tôi chuyện ở đời
Tôi liền nín lặng giọt sầu rơi
Đồng tiền sức mạnh dời non bể
Có thể thay ta nói vạn lời
Ngẫm nghĩ xong rồi hỏi nữa chi
Đã nên chân lý chẳng đâu kì
Đời nay thật rõ không bàn cãi
Mãnh lực kim tiền trải lối đi
Lý lẽ ngày nay chẳng thấy còn
Vài đồng đủ sức để dời non
Biển sâu nếu muốn liền cho cạn
Dạ vững mà sao cũng phải mòn
Nản chán nhìn sao bỗng thấy buồn
Đồng tiền vững mạnh đã thành khuôn
Thân giàu ngẩn mặt mà lên tiếng
Phận khó khom lưng để cúi luồn.

Tiền! Tiền! Tiền

Đồng tiền là cái chi chi?
Nhân gian địa ngục âm ti cũng cần
Không có thì gọi là bần
Người khinh kẻ giễu nói nhằn nói khi
Không tiền ta chẳng được gì?
Có tình tình chạy rồi si một mình
Không tiền ta phải lặng thinh
Mặc ai ai nói đứng nhìn mà thôi
Không tiền lệ chảy thành đôi
Bởi đời vô nghĩa hỡi ôi đồng tiền.

Khổ nhất không có tiền

Ai mà không muốn có tiền
Đó là thực vật người điên tâm thần
Bạc tiền ai cũng phải cần
Bởi vì cuộc sống mọi phần phải tiêu
Có tiền ai cũng được yêu
Vua ban sắc lệnh làm điều ước mơ
Không tiền cuộc sống bơ phờ
Tiêu tan sức khỏe... lu mờ tình thân
Anh em, bè bạn, xa gần
Cô, gì, chú, bác, cũng dần cách xa
Không tiền ai hỏi thăm ta
Cái thằng khố rách ba hoa chích choè
Có tiền nói phét vẫn nghe
Đi đâu một bước… có xe đón liền
Bị khinh cũng bởi không tiền
Cho dù mình chẳng làm phiền đến ai
Người xưa đã nói vào tai
Câu ca thành ngữ đâu sai bao giờ
Không tiền mọi thứ xác xơ
Cho nên ta phải... làm thơ về tiền.

Suy ngẫm về tiền

Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân bè bạn có đâu thương tình
Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư
Nghèo mới hiểu được thực hư
Ai bè ai bạn ai từ ai tâm
Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ấy là vợ con
Hàng xóm kẻ mất người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà
Anh em lớn cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi !
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình
Thương vợ hiếu với phụ huynh
Làm tấm gương tốt con mình noi theo
Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo đi cùng
Xây dựng một xã hội chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan
Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “nhân nghĩa” rõ ràng nặng hơn.

12. Thơ vui về Trung Thu ý nghĩa

Trung Thu Vui Cùng Cháu

“Trung thu tháng tám khoảng trời xanh
Mây vắng đêm rằm gió mát lành
Lũ trẻ vui đùa chơi thỏa thích
Đèn sao tỏa sáng mắt long lanh
Còn đâu cái cảnh ngày xưa ấy
Vò võ đêm nằm áo nhất manh
Bảnh mắt ra vườn cây hái quả
Thêm vào mâm cỗ cháu chưa rành”

Rước Đèn Tháng Tám

“Hôm nay là Tết trung thu
Lòng vui như hội em đi rước đèn
Đèn cá chép, đèn ông sao
Muôn màu muôn vẻ lung linh phố phường
Em cùng chúng bạn đi chơi
Tay cầm đèn sáng, miệng thì hát vang
Múa ca cho hết đêm rằm
Tươi vui chào đón chị Hằng xuống chơi”

Vui Trung Thu

“Một ông sao sáng
Hai ông sáng sao…
Mời ông sao xuống
Vui Trung thu nào!
Tùng dinh… tùng dinh
Sư tử dẫn đầu
Gấu trắng theo sau
Hươu sao nối gót
Voi con tiếp bước
Thỏ ơi, vào mau!
Ta làm đám rước
Đèn sao muôn màu.
Cam ngọt, chuối thơm
Quýt, hồng bày cỗ
Bè bạn quây tròn
Cầm tay ca múa.
Là la lá la …
La lá là la ..
Nhịp chân cho đều
Vỗ tay cho đều
Trung thu chia sẻ
Muôn lòng mến yêu!”

Trung Thu Đến

“Đêm nay trăng sáng hơn gương
Trời trong, gió mát, bé ngồi ngẩn ngơ
Bé ngồi bé ngắm ông trăng
Mỉm cười hỏi mẹ trăng sao lại tròn?
Mẹ cười và bảo bé rằng
Trăng tròn vì độ trung thu đến rồi!
Mẹ ơi có phải trung thu
Bé được phá cỗ, xem lân hội rằm
Mẹ nhìn mắt bé tròn xoe
Gật đầu khẽ nói đúng rồi con yêu
Bé vui bé thích trung thu
Được mẹ cho bánh, được chơi lồng đèn”

Cuội Ơi

“Vằng vặt sáng tỏ cung trăng
Đêm rằm tháng Tám, Cuội ngồi gốc đa
Em thầm muốn hỏi vài điều
Cuội ơi! Cuội hỡi có xuống trần chơi?
Trung thu đường phố rộn ràng
Ngập tràn màu sắc, lời ca, tiếng cười
Trung thu vui lắm Cuội ơi!
Cùng em múa hát, cùng em rước đèn
Đêm nay trăng sáng rực trời
Em đây chỉ muốn mời Cuội xuống chơi
Chơi cùng lũ trẻ thôn quê
Chơi cùng chúng bạn tung tăng nói cười…”

Trăng

“Trăng như quả thị chín vàng
Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra
Trăng như là chiếc bánh đa
Để cho cu Tí dâng quà biếu ông.
Trăng như trái bưởi, trái bong
Để cây mang nặng uốn cong vòm trời.
Trăng là quà tặng mọi người
Đêm rằm tỏa sáng, muôn lời múa ca.
Trăng như gương mặt tươi hoa
Yêu thương mẹ gọi luôn là Bé Trăng!”

Trăng Rằm Tháng Tám

“Trăng rằm tháng Tám
Sáng tỏ như gương
Tròn như chiếc bánh
Treo trên đỉnh trời
Nhìn trăng như muốn
Cùng em đi chơi
Rước đèn, ăn cỗ
Xem lân hội rằm
Trăng như người bạn
Soi bước em đi
Khắp làng, khắp xóm
Vui mừng trung thu”

Vui Trung Thu Cùng Bé

“Trái hồng phô má đỏ hây
Bưởi đào ướp nắng treo ngay trước nhà
Long lanh sao sáng Ngân Hà
Xuống chơi cùng bé trong nhà ngoài sân
Rừng xa sư tử, kỳ lân
Cùng về với bé kết thân bạn hiền
Dưới ao cá chép cùng lên
Góp vui mở hội rước đèn đêm trăng
Trái na mở mắt tròn căng
Chuối cười phô cả hàm răng rực vàng.”

Câu Trăng Rằm

“Ông trăng rằm
Như chiếc bánh
Rớt dưới ao
Tròn lấp lánh
Vịt xòe cánh
Tớ sẽ mò
Chiếc bánh to
Cùng ăn nhé!
Gà vội can
Hãy khoan khoan
Cậu mà xuống
Bánh vỡ ra
Để tớ lấy
Câu lên cho
Bằng tiếng gáy
Ò ó o…”

Bé Hỏi Cuội

“Đêm về thấy Cuội
Cùng trăng đùa vui
Khi trời tỏa nắng
Cuội đâu mất rồi
Đi đâu thế Cuội
Trốn ngủ rồi chăng
Hay Cuội cãi mẹ
Lại đi xuống trần
Dưới trần nhiều ngã
Xe cộ đông ghê
Lỡ Cuội đi lạc
Biết đâu đường về
Bé chỉ thích Cuội
Ở mãi bên trăng
Ghé mắt xuống trần
Mỗi đêm nhìn bé.”

13. Thơ vui về biển, hài hước

Biển hiền hoà dịu dàng con sóng vỗ.
Biển cuồng quay phẫn nộ lúc bão giông.
Suốt bốn mùa sóng dào dạt mênh mông
Bởi cô đơn nên trong lòng mặn chát.
Cát vẫn im lìm khi bồi khi lở.
Nên biển buồn ôm tình lỡ đắng cay.
Sóng bạc đầu yêu bờ cát đắm say.
Mối tình câm biển mang đầy muối trắng.
Biển cô đơn sóng vờn nơi xứ lạ.
Bờ cát đau buồn hoá đá vọng phu.
Mối tình sầu cứ thế mãi ngàn thu.
Sóng vẫn đa tình hời ru bờ cát.
Có những lúc biển thì thầm hoang vắng.
Bãi cát buồn khi con sóng ra khơi.
Cũng có khi biển cảm thấy chơi vơi.
Đó là lúc cơn mưa rơi tầm tã.
Buồn buồn ra biển dạo chơi
Ngoài kia sóng cuộn cho vơi nỗi buồn
Nơi này giọt lệ thôi tuôn
Cho lòng thôi hết vấn vương nỗi sầu.
Biển nhớ em nên con sóng bạc đầu.
Cứ từng lớp xô vào bờ bất tận.
Có những lúc biển thét gào giận dữ.
Em đi xa… mà chẳng một lần về?
Biển muôn thuở vẫn ồn ào đến vậy
Sóng căn tràn vùng vẫy chốn khơi xa
Còn tình anh, em cứ tưởng hiền hoà
Ai biết được những phong ba ập đến.
Em thương quá mối duyên nồng chưa quện
Vội lụi tàn như ngọn nến giữa đêm
Biển chiều nay quá lặng lẽ êm đềm
Mà hờn tủi khiến tim thêm dậy sóng
Thôi anh nhé chẳng còn gì ước vọng
Bờ cát dài em lẻ bóng đơn côi
Chỗ hẹn xưa đã có kẻ khác ngồi
Mình đến trước nhưng lạc đôi cánh nhạn
Ai thừa thải đem tình duyên rao bán
Ta thẩn thờ nghe tim rạn vết đau
Biển chiều nay có một kẻ ôm sầu
Vì nỗi nhớ nối đuôi nhau tấp nập.

14. Thơ vui về phái yếu, phụ nữ

Con gái thời nay
Tác giả: chưa rõ

Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin

Con gái bây giờ
Tác giả: chưa rõ

Thượng đế sinh chi lắm các bà
Gieo rắc kinh hoàn đến chúng ta…
Con gái bây giờ khó mà ưa
Móng tay xanh, tím, quá dư thừa
Tóc vàng môi đỏ, lông mi giả
Guốc cao áo ngắn hở bụng mà
Hai tai thì đục ba bốn lỗ
Lỗ rốn cũng đem cấm dây đồng
Nói chuyện tưởng chừng như pháo nổ
Con gái bây giờ… Có như không !

Thiếu nữ xưa và nay
Tác giả: Phong Đại

Thời xưa thiếu nữ dịu dàng
Công dung ngôn hạnh đàng hoàng đoan trang
Thời nay thiếu nữ thật sang
Dung nhan rực rỡ nhiều nàng mỹ nhân
Thời xưa thiếu nữ khó gần
Nói, cười ý tứ, bất thân trai cùng
Thời nay đều có điểm chung
Tự tin sánh bước vui cùng bạn trai
Thời xưa thiếu nữ chẳng sai
Nữ công gia chánh nào ai sánh bằng
Thời nay thiếu nữ nhì nhằng
Nữ công về vụng, chẳng màng học cho
Thời xưa thiếu nữ rất lo
Lời ăn tiếng nói làm cho người cười
Thời nay thiếu nữ thật tươi
Nói cười hô hố, lại lười làm sao
Ăn thì cả xoong em xào
Uống khỏi cần cốc nàng chao cả bình
Rượu, bia, chè, thuốc tinh tinh
Võ công cái thế chúng mình chiến nhau…
Các nàng hãy dừng lại mau
Đừng vì mấy ẻm làm đau giới mình
Em nào dám nói linh tinh
Đây hình ảnh thật chứng minh rõ ràng
Rất mong các chị, các nàng
Nếu không trong ảnh…chớ quàng vào thân.

Thơ chế trời sinh con gái
Tác giả: chưa rõ

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

15. Thơ vui cuối tuần sảng khoái

Thơ Vui Cuối Tuần

Nắng chiều tà trải phía trời xa
Như dải lụa vàng nhẹ vắt qua
Dãy núi nhấp nhô đang uốn lượn
Dòng suối trong róc rách chảy ra
Hoàng hôn đang từ từ buông sắc
Tím nhạt phủ che xóm quê nhà
Đàn trâu rảo bước theo mấy nhóc
Sáo diều vi vu trong bao la
Một cánh chim bằng nhẹ lướt qua
Cất tiếng gọi đàn nghe thiết tha
Trời đêm cuối hạ xanh trong vắt
Chân trời lấp ló ánh trăng tà
Người ơi dừng chân khoan bước vội
Nán lại cùng nhau ngắm sao sa
Đường về nơi ấy còn vời vợi
Nâng chén ,ngâm thơ dệt đời ta…!

Cuối Tuần

Thứ bảy cuối tuần rồi Anh có nhớ.
Mình có nhau vào ngày nghĩ cuối tuần.
Tuy chung bước nhưng lòng cứ ngập ngừng.
Hơi lo sợ vì mình không chung hướng.
Đi bên Anh nhưng lòng hơi cô quạnh.
Tại vì mình không là gì của nhau.
Em thầm nhủ tháng ngày mình cố gắng.
Chia buồn vui Em lạ khẻ môi cười.
Đến bên Anh Em ngập ngừng gượng hỏi.
Anh có còn nghĩ gì đến Em không.
Anh lặng thinh mắt nhìn như thầm nói
Lòng Anh đây Em cố gắng hiểu dùm.
Em cũng biết là mình đang đòi hỏi.
Khiến cho Anh hơi bối rối trả lời.
Nhưng Anh ơi trong lòng Em rất muống.
Cuối Tuần Rồi Anh Hãy Đến Bên Em…

Mời Nhậu Cuối Tuần

Khi còn trẻ không ăn thịt chó
Lỡ sau già…hổng có mà ăn
Vậy thì sao phải phân vân
Hãy thử một lần bạn sẽ thích luôn
Một khi đã “Mưa buồn – Thịt Chó”
Nhất định là phải có mắm tôm
Nếu không sẽ nhạt cái mồm
Làm cho bữa nhậu mất ngon, phí tiền
Lá mơ nữa đương nhiên phải đủ
Nhớ kèm thêm dăm củ riềng già
Vấn đề quan trọng nữa nha:
Vài chai quốc lủi đậm đà nét quê
Tay phải rửa…nhớ nghe thật kỹ
Chớ suy tư, đừng nghĩ ngợi nhiều
Món này ăn bốc mới phiêu
Thế nên cẩn thận tránh điều không hay
Ai cũng biết thịt cầy rất bổ
Chén vừa tầm…không cố làm chi
Chẳng may lỡ có chuyện gì…
…Như Tào công đuổi biết phi đằng nào?
Đùa thôi ạ…Chẳng sao đâu nhé!
Giờ xin mời…Mau lẹ đến đây
Rượu ngon hãy rót thật đầy
Nhắm nháp thịt cầy với cả mắm tôm
Say thoải mái vài hôm hãy tỉnh
Nếu thực tâm dự định trốn nhà
Quên ngày mùng tám tháng ba
Quên luôn cái vụ tặng quà tặng bông.

Gió Trời Thêm Yêu – Hoa Nắng

Cuối tuần rủ trốn đi xa
Cho quên mệt mỏi la cà khắp nơi
Hưởng thêm chút nắng gió trời
Thoảng mùi hương nhẹ buông rơi cánh mềm
Hoa còn tỏa sắc trong đêm
Sáng nay iểu điệu bên thềm ngát đưa
Nàng Thu ngập nghé như vừa
Gợi lòng chút nhớ tình chưa kịp về.
Nhậu cuối Tuần
“Máu chảy về tim” mỗi cuối tuần.
Nghe lòng rạo rực kiểu hồi xuân.
Thơ mong người ảo thơ thêm tứ.
Rượu ngóng bạn phây rượu nối vần.
Khoái vị dê hầm chân với cẳng.
Ưng mùi bò lẩu nạm rồi gân.
Bia ken rượu đế xin tuỳ ý.
Một buổi lưu linh tới hợp quần.

Buồn

Nay cuối tuần bạn bè về hết đấy
Chỉ còn mình buồn bã phải nằm đây
Không về được phải ở lại trên này
Mưa rã rít lòng càng buồn hơn đấy
Mình đang buồn thật lòng ai có biết
Đang nhớ con nhớ vợ biết bao nhiêu
Nhà còn khó thì đây ta phải chịu
Xa con nhỏ và xa cả vợ yêu
Ta cố gắng ở lại thêm tuần nữa
Dẫu biết lòng rất nhớ vợ con yêu
Ta đây lòng đã cố gắng thật nhiều
Mong Trời sẽ xót thương cho cảnh nghèo

Thơ Vui Cuối Tuần

Ngồi buồn chẳng biết làm chi
Cạp con gà luộc có khi hết buồn
Thằng chồng em nó lên đường
Theo con “gà mái” bên phường tào lao
Em thua em kém đứa nào
Mà sao nó chẳng muốn vào muốn ra?
Cũng bòng cũng bưởi tối đa
Cái gì cũng nổi… ba ba hết tầm
Tại sao nó thích nấu hầm
Con gà bên đó chết bằm tái đen
Còn thua gà chiến của em
Hôm nay em luộc em bem cuối tuần.

16. Thơ vui về cái ấy cực lầy lội 

Trời sinh cái cửa ra vào
Cửa còn để ngỏ, đã nào có ai
Sao em khoe sắc khoe tài
Độc bình để trống nhành mai anh cắm vào
Kim đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời
Em là con gái Phú Đa
Con người phốp pháp, ngã ba to đùng
Lưỡi cày ba góc chẻ ba
Muốn đem đòn gánh mà tra lưỡi cày
Cây mù u, lá cũng mù u
Hai vợ chồng kình lộn, bỏ con cu khóc thèm
Hết đồng anh lại pha chì
Anh hàn chín tháng cô mình thụ thai
Sinh ra được thằng bé con trai
Về sau, giống bố gặp ai nó cũng hàn.
Thôi thôi, tôi van câu rằng đừng
Tôi lạy cậu rằng đừng
Tuổi tôi còn bé chưa từng nguyệt hoa
Tôi về gọi chị tôi ra
Chi tôi đã lớn nguyệt hoa đã từng
Ai làm cho vú tôi sưng,
Cho bụng tôi ỏng cho lưng tôi gù.
Vì chưng cái bố thằng cu,
Nó cho một miếng nó cù cả đêm.
Ới o bán cốm hai lu
Đi mô tui gởi con cu về cùng
Cu tui tui ấp tui bồng
Chớ bỏ vào lồng mà ốm cu tui

Không tên
Tác giả: Chưa rõ

Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ sung túc thì teo mất rồi
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu

Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu

Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là
Bây giờ nhảy phải lấy đà
Ngày xưa búng nhẹ là qua cái vèo

Ngày xưa khám phá suối đèo
Bây giờ trầy trật leo trèo hai ba
Súng này thuộc loại súng sương
Chỉ bắn được ở trên giường ai ơi
Mấy chị, mấy em thích chơi
Có phúc, trúng đạn, lên đời luôn nha.
Nhưng mà cũng khuyên mấy bà
Đừng có nghịch dại nữa mà nguy to
Cầm vào mà súng cướp cò
Nếu lỡ trúng đạn, bụng to thì buồn.
Súng này nạp đạn luôn luôn
Chỉ giành phục vụ người buồn ban đêm
Vài lời xin được nhắc thêm
Giành cho các chị, các em vừa vừa.
Ai chưa có súng xin thưa.
Gọi một chín chín là thừa súng ngay.
Ăn chơi là phải súng này.
Gửi tới các chị ngày ngày ăn chơi.
Gửi tới các em vài lời.
Có hay chưa có, xin mời like nha.
Tới giờ lên lớp rồi anh
Nghỉ coi đá bóng, đá banh đi mà
Bộ anh không muốn làm cha
Hay sao mà cứ qua loa thế này?
Đúng giờ là phải trả bài
Em chờ đã suốt cả ngày rồi nha
Nhà người ra 7 vào 3
Còn anh cả tháng chỉ cà phê thôi
Bảo học thì nói mệt rồi
Không thôi thẳng cẳng nằm chơi trên giường
Chuyện này đâu phải chuyện thường
Không lo ôn luyện liệt dương cả đời
Y học đã chứng minh rồi
Văn ôn, võ luyện suốt đời biết không?
Ngày xưa cứ tưởng có chồng
Thả phanh vui vẻ chứ không ngờ rằng
Võ võ cả mấy tuần trăng
Lâu lâu mới có một lần lên tiên
Thà rằng nghèo bạc, nghèo tiền
Mà anh mỗi tối thường xuyên trả bài
Còn hơn sống ở lâu đài
Quanh đi, quẩn lại năm hai, ba lần
Biết thế em đã cóc cần
Như ngày xưa đó, độc thân cho rồi
Thà rằng em chửa biết mùi
Còn hơn biết cái, mất vui dài dài.

17. Thơ vui vẻ trồng cây, trồng hoa

Tết trồng cây
Tác giả: Hồ Chí Minh

Mùa xuân là Tết trồng cây,
Làm cho đất nước càng ngày càng Xuân

Hay mình về quê
Tác giả: chưa rõ

Hay mình về quê anh nhỉ?
Trồng lúa, trồng rau, nuôi gà
Sớm chiều em là tri kỷ
Chôn vùi năm tháng bôn ba
Vườn nhà trồng thêm hoa đỏ
Nuôi thêm một bầy lợn, ngan
Bình yên đến từ nơi đó
Mình về khép chuyện hợp tan
Mùa đông em may khăn ấm
Mùa hè anh bắt cá tôm
Thời gian sẽ trôi rất chậm
Đời vui biết mấy cho vừa..
Hay mình đi luôn hôm nay
Chờ chi hôm sau, sau nữa
Mình về thắp lên bếp lửa
Xua buồn, xua những hơn thua

Ba làm vườn

Tác giả: Nguyễn Đình Xuân
Ba về cuốc lại mảnh vườn
Sau những năm dài trận mạc
Tiếng súng trả về ký ức
Gọi lại một thời tuổi xanh.
Bóng người bước qua chiến tranh
Xới nhẹ nhàng từng miếng đất
Thời tuổi hoa niên đẹp nhất
Ba đã gửi trọn ở rừng.
Trồng cây tay còn ngập ngừng
Sợ đau từng gam màu lá
Ba bảo “nhớ thằng Cường quá”
Nhắm mắt chỉ thèm lá xanh.
Sốt rét người như lá non
Cả đại đội làm bút vẽ
Nhưng chuyện bức tranh chiếc lá
Không cứu người ở chiến trường.
Trở về với tóc muối sương
Ba xới mảnh vườn gieo hạt
Trong đất vọng về tiếng hát
Ba khóc người đã hư vô.

Trồng cây

Tác giả: Xuân Diệu
Yêu em, anh muốn vun trồng
Trái đơm muôn vị, hoa lồng ngàn hương.
Đẹp vì sông núi, đẹp trời mây,
Tổ quốc ta còn đẹp ở cây.
Ôi Mẹ áo xanh êm ái phủ
Từ vườn Nam bộ đến rừng Tây.
Gió mãi vào ngâm giữa lá thông;
Vịt đùa bên rạch, bóng dừa trông;
Vi vu sóng biển phi lao hoạ;
Một bóng cây đa mát cả đồng…
Rặng liễu xanh như những nét mày;
Muỗm bên chùa cổ nở hoa say;
Làng tre tươi tốt tre xa thẫm
Như ở chân trời một vệt mây.
Cây giữa bình minh bạc loáng sương,
Cây khi trái chín tựa treo vàng.
Cây cao chim gửi ru giùm tổ;
Cây khuất cho anh chuyện với nàng.
Trồng một cây xanh! Trồng vạn cây!
– Hút sâu nhựa đất toả lên ngày,
Hút nghìn nắng gió trên tơ lá,
Dựng một lầu cây… hương thoảng bay…

Nông Dân Mần Cỏ
Tác giả: Minh Thiên

Sáng nay vát cuốc ra vườn
Cầm dao phát cỏ đọng sương ướt mềm
Có con sâu róm lông đen
Bò trên cổ áo, ôi ….! mèn đéc ơi….
Ngứa quá rùng mình mấy hơi
Ớn lạnh xương sống, ghê nơi thế nào …!
Là nông dân, phải chiệu mần
Trong góc vườn vắng, trồng cây phá rừng
Mần năm, mần tháng không ngừng
Được cơm dưa mắm là mừng lắm nhen
Lâu lâu mới dám bon chen
Ra chợ buổi sáng cafe đen, điếu mèo.

Bác Hồ nhắc nhở trồng cây
Tác giả: Lưu Quang Thuận

Ai về bóng mát đường trưa
Xoan lên tám thước nhãn vừa tới vai.
Trồng chen lấy ngắn nuôi dài:
Dứa quây với nhãn, chuối cài với xoan.
Vườn ươm mấy luống song hàng
Mới lên trám nhỏ mịn màng lá tơ.
Gặt mùa phơi thóc vừa khô
Lại nghe Bác Hồ nhắc nhở trồng cây.
Bác lo áo ấm cơm đầy
Chăm nom giấy bút cho bầy cháu thơ…
Biển sông lòng Bác bây giờ
Lại chăm đến gỗ làm kho, dựng trường.
Bác lo đến tủ đến giường,
Chuôi dao trước mắt, con đường mai sau.
Bác đi, tóc bạc điểm màu
Ngẩng trông tứ phía – đếm đầu cây xanh.
Bác khuyên gái giỏi trai lành
Chăm sao vàng gốc tươi nhành mỗi cây.
Mai kia đẵn xuống gỗ này
Song song cánh cửa đẹp tày lứa đôi;
Nhà cao cột sánh vai người
Thơm hương thớ gỗ tạc lời Bác khuyên.

Thơ về quê trồng rau nuôi cá

Muôn đời rồi, và muôn đời tiếp nối
Vẫn thấy người nông dân, sớm tối trên đồng
Vẫn cô em.. má đỏ.. môi hồng
Cười khúc khích, mồ hôi nồng hương đất
Noi gương sáng: Cha ông ta ngày trước
Hăng hái cầy bừa ;vững bước tiến xa
Ôi : tự hào dòng máu Việt nam ta
Con cháu Lạc hồng sinh ra chói lọi
Ơn Đảng Bác; dân làm ăn tấn tới
Cuộc sống đủ đầy; phơi phới đi lên
Ấm no rồi; ta nhớ chớ có quên
Cần cù lao động, mới nên con người, /,
Cày sâu, cuốc bẩm, gieo trồng
Trồng rau, tỉa đậu , vun giồng khoai lang
Ruộng nương cho đến việc làng
Anh làm giỏi tất, trời ban ấy mà
Bàn tay trắng lại về tay trắng
Hỏi trời nào thấu nỗi khổ đây
Đất kia muôn thủa vẫn dày
Mồ hôi nước mắt nghẹn đầy trong tim…

Trồng cây mùa xuân
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Mùa xuân em đi trồng cây
Nắng lên từ phía đôi tay em trồng
Đồi hoang sẽ hoá rừng thông
Núi loang lỗ cháy, sẽ bùng màu xanh
Này em, này chị, này anh
Người vun gốc, kẻ nâng cành non tơ
Dốc nghiêng, mũ nón nhấp nhô
Đàn chim vui, hót líu lo quanh đồi
Gió ngoan chạm giọt mồ hôi
Niềm say mê chạm nụ cười hồn nhiên
Nắng xuân xanh biếc khắp miền
Ngày mai xanh sẽ phủ trên núi đồi.

Bài hát trồng cây
Tác giả: Bế Kiến Quốc

Ai trồng cây
Người đó có tiếng hát
Trên vòm cây
Chim hót lời mê say
Ai trồng cây
Người đó có ngọn gió
Rung cành cây
Hoa lá đùa lay lay
Ai trồng cây
Người đó có bóng mát
Trong vòm cây
Quên nắng xa đường dài
Ai trồng cây
Người đó có hạnh phúc
Mong chờ cây
Mau lớn theo từng ngày
Ai trồng cây…
Em trồng cây…
Em trồng cây…

Bác Hai Lúa Trồng Cây
Tác giả: Trần Minh Hiền

Trời lạnh, vợ thương, đổ bánh xèo,
Ăn xong, rảnh rỗi đọc i- meo
Lão Tà, châu báu không thèm nhặt
Hai Lúa, bạc vàng chẳng thích đeo
Chăm sóc cửa nhà, mê kiểu mới
Vun trồng cây cối, ghét trò lèo
Mơ màng tiên cảnh miền mơ ước
Đồi núi chập chùng hổng dám leo

Cây lê bà trồng
Tác giả: Nguyễn Quang Vinh

Cây lê Bà trồng
Xum xuê cành lá
Trĩu sai những quả
Tròn như hột gà
Cây lê vườn nhà
Trái thơm thơm lạ
Chín vàng ngọt quá
Em hái Bà ăn
Cây lê bao lần
Bạn bè tung tăng
Nó che bóng mát
Suốt thời tuổi thơ
Lê ơi! Lê ơi!
Có tự bao giờ,
Mà sao to thế?
Như nhà trên sân.
Cây lê còn gần…
Nhưng Bà… đi xa
Em thương Bà quá
Nhớ Bà khôn nguôi…
Bà ơi! Bà ơi!
Lê đã chín rồi
Không nghe Bà nói
Mắt buồn rưng rưng…
Cây lê Bà trồng
Vẫn cho nhiều trái
Chín vàng em hái
Nhưng Bà sao ăn?
Bà ơi! Bà ơi!
Cây lê Bà trồng
Còn đây che bóng
Nhưng Bà nay đâu…?

Một số ảnh thơ vui hài hước, dí dỏm nhất

Trên đây là những bài thơ vui, hài hước do đội ngũ INVERT tổng hợp. Hy vọng bài viết giúp bạn có thêm nhiều phút giây thư giãn, giải trí bên gia đình và bạn bè.

Còn bao nhiêu ngày nữa đến Tết Giáp Thìn 2024? Đếm ngược Tết 2024

Nguồn: Invert.vn

Tags: thơ vui vẻ yêu đờithơ vui ngắnthơ vui ngắn 2 câunhững câu thơ hài hướcdí dỏm
Đồng Phục Trang Anh

Bình luận (1)

Gửi bình luận của bạn

(*) yêu cầu nhập

Nội dung bình luận (*)
Họ tên
Email
Dự Án Tại TP. Hồ Chí Minh