Tình mẹ là một tình cảm thiêng liêng, cao cả không gì có thể thay thế được. Đặc biệt, hình ảnh người mẹ cũng luôn là chủ đề bất tận trong thi ca. Do đó, hãy cùng đọc bày tỏ lòng biết ơn qua những bài thơ lục bát, câu thơ, bài thơ về mẹ được INVERT chia sẻ trong bài viết sau.
Mục lục bài viết [Ẩn]
Top những câu thơ ngắn hay nhất về mẹ
1. Bài thơ 2 câu về mẹ sâu sắc
Đếm hoài không hết một đời long đong.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ.
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
Vì con vui, mẹ gánh hết đau buồn.
Một khi trăng lặn đất trời lung lay.
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi.
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con.
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời.
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài.
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng.
Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.
Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng
Cha mẹ là bến đỗ của đời con.
Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.
2. 2 câu thơ về mẹ nổi tiếng
Phận con báo hiếu muôn ngàn ghi ân.
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.
Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con.
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông.
Mẹ là quê hương con đó.
Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru.
Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền.
Chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương.
Nắng mưa tần tảo một đời vì con.
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
Đưa con qua những sóng đời bể dâu.
3. Làm thơ về mẹ 2 câu
Con nuôi mẹ tính tháng tính ngày.
Cũng không đi hết những lời mẹ ru.
Gió lay mẹ rụng con thời mồ côi.
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.
Ngó lên mả mẹ ruột đau như dần.
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru.
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi!
Mẹ là quê hương con đó.
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.
Chỉ mong con lớn con mau nên người.
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.
4. Thơ về mẹ 2 câu tự sáng tác
Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.
Mẹ đã hết sữa, con vòi con la
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau.
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.
Một khi trăng lặn đất trời lung lay.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.
Thầm hôn lên những bước đường mẹ qua.
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ.
Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao.
Mẹ tôi gánh mãi hoàng hôn một mình.
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời.
Tâm con hướng mẹ bao nhiêu đất trời.
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.
Mùa báo hiếu ngùi ngùi thương mẹ, đức cù lao.
Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.
5. Thơ về mẹ 2 câu sưu tầm
Nấu canh rau bợ mà nuôi mẹ già.
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Dịu dàng soi tỏ bước đi con hiền.
Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng.
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con nuôi.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
Mênh mông biển rộng đức sinh thành.
Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.
Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.
Sinh thành công phụ thái sơn cao.
Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.
Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.
Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.
Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.
Buồng trước kính mẹ buồng sau kính thầy.
Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.
Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.
Nghĩa mẹ muôn thuở nhớ thương hoài.
Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.
Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Con chỉ là con sóng nhỏ lăn tăn.
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.
Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.
6. Thơ 4 câu về mẹ bất hủ
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao
Biển xanh sóng vỗ lao xao
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
Công cha như trời cao
Ơn sinh thành dưỡng dục
Vời vợi tựa trăng sao.
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
Gia hòa vạn sự thành.
(Con hiếu thảo cha mẹ vui
Nhà hòa thuận muôn việc thành)
Cho con đến được giảng đường ngày nay
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người
Ơn cha mẹ
Sưu tầm
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi,
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau,
Dù cực khổ, chẳng u sầu,
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường.
Chiêm bao gặp mẹ
Sưu tầm
Hai mươi năm mẹ khóc
Sao gặp con mẹ cười ?
Bay vượt nghìn sông núi
Cho phút ấy mà thôi.
7. Thơ 4 câu về mẹ ngắn hay
Gió lây mẹ rụng con phải mồ côi.
Mồ côi tội lắm ai ơi!
Đói cơm khát nước biết người nào lo.
Cho tôi tắm mát
Mẹ là khúc hát
Ru tôi lớn khôn.
Trong con luôn có mẹ
Dẫu nay mẹ chẳng còn
Dẫu khi con biệt thế
Nhớ mẹ
Sưu tầm
Mưa rơi thánh thót giọt buồn,
Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non.
Mẹ ơi! Ngày tháng mỏi mòn
Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à!
Mẹ
Sưu tầm
Mẹ già như áng mây trôi
Như sương trên cỏ, như lời hát ru
Lời hát ru vi vu trong gió
Sương trên cỏ khó vỡ dễ tan
Sự hy sinh của mẹ.
Sưu tầm
Mẹ chịu nhiều đau khổ
Để nuôi con khôn lớn
Mẹ chịu nhiều đau đơn
Chỉ để bảo vệ con.
8. Thơ 4 dòng về mẹ sâu lắng
Đói no chẳng biết rách lành chẳng hay.
Mẹ già đầu bạc như tơ,
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con nuôi.
Nuôi con khôn lớn gian nan bội phần.
Mẹ luôn chu đáo, ân cần,
Nhịn ăn, nhịn mặc để dành cho con !
Đố ai đếm được mấy tầng trời cao.
Đố ai đếm được vì sao,
Đố ai đếm được công lao mẹ già.
Nghĩ đến chừng nào, lụy hạ tuôn rơi
Thuyền không bánh lái thuyền quầy
Con không cha mẹ ai bày con nên.
Mẹ
Tác giả: Phương Trang
Công trời biển mẹ đây có kể,
Bao nhọc nhằn tiếp kế đến nay.
Mồ hôi thánh thót luống cày,
Cho con cơm trắng đêm say giấc nồng.
Chỉ có thể là mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ,
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu.
Mẹ về để nấu cơm chiều,
Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng.
Tình mẹ
Tác giả: Đào Nguyễn
Lau nước mắt vì con lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Tình mẹ
Sưu tầm
Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
9. Thơ 4 câu về mẹ ý nghĩa
Cho tôi tắm mát
Mẹ là khúc hát
Ru tôi lớn khôn.
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
Đói lòng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ cho tròn nghĩa xưa.
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
Ai về tôi gởi đôi giày,
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi
Không lo lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi chờ, rồi còn lo cơm nước
Nén nỗi lòng cô độc bước trong đêm
Mong buổi tối mẹ êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con biết bao nhiêu cho đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha
Bởi ích kỷ con rời xa mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con khờ chưa biết phải tính sao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài kia trăng đang dần sáng tỏ
Bao lời khuyên con lỡ bỏ ngoài tai
Con xin lỗi! Con đã sai Mẹ ạ
Mẹ vì con lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn.
Một đời dãi nắng dầm sương,
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
Cả một đời gánh nặng nuôi con
Trăng khuya còn lúc héo mòn
Thân người còm cõi nước non vơi đầy
Bao nhọc nhằn tiếp kế đến nay
Mồ hôi thánh thót luống cày
Cho con cơm trắng đêm say giấc nồng
Nhường cho con áo mỏng mẹ mang
Quay đi nước mắt hai hàng
Đem về hạnh phúc nắng vàng thương yêu.
10. Thơ 4 câu về mẹ cảm động
Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi
Xa xôi cách trở trần đời
Còn đây mãi mãi những lời yêu thương
Nhớ mẹ hiền nước mắt dài tuôn
Nỗi đau mất mẹ con buồn
Tình thương mẹ mãi vẫn luôn trong lòng
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Được mẹ yên ấp trong vòng tay yêu
Quẩn quanh bên mẹ sớm chiều
Nghe mẹ dăn dạy những điều phải hay
“Con yêu mẹ lắm” hằng ngày mẹ ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn chia sẻ cho vơi nỗi lòng
Quạnh hiu vắng Mẹ tháng ngày dài thêm
Lá vàng rụng giữa trời đêm
Mẹ còn đâu nữa Mẹ hiền con ơi…
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.
Tổng hợp những bài thơ lục bát về mẹ ý nghĩa
1. Thơ lục bát về mẹ 2 câu
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời.
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.
Bâng khuâng nhớ Mẹ chín chiều ruột đau.
Về nhà thấy Mẹ công phu chưa đền.
Mắt mờ khô lệ mẹ trông con về.
Đếm hoài không hết một đời long đong.
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm.
2. Thơ lục bát về mẹ 4 câu
Bật oà con khóc như hồi còn thơ
Sáu mươi bảy tuổi bây giờ
Lòng con thổn thức, mắt mờ lệ tuôn.
Nuôi con khó nhọc để mai thành người
Lưng cơm của Mẹ luôn vơi
Chắt chiu dành dụm cả đời vì con.
Trong tim có mẹ phúc tròn tháng năm
Mẹ là bóng nguyệt đêm rằm
Vì con vất vả bao năm chẳng nề
Tóc mẹ nay đã điểm bồi hoa dâm.
Đôi mắt mẹ đã quầng thâm .
Bởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa .
Con vẫn mong mãi mẹ là giờ thôi
Mong mãi nhìn thấy mẹ ngồi
Để nói yêu mẹ đời đời được không.
Là lời ru để con vào giấc mơ
Mẹ là cả một vài thơ
Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu.
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn.
Một đời dãi nắng dầm sương,
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
3. Thơ lục bát về mẹ ngắn gọn
Mẹ
Sưu tầm
Mẹ lần chọn nắng nhặt mưa
Muốn về với đất mà chưa được về
Gió rung rụng lá bồ đề
Mẹ về với đất con về với ai
Mẹ ơi sông vẫn rộng dài
Biển xanh vẫn sóng vỗ hoài ngàn năm
Đá kia vẫn đứng trơ gan
Đời người ngắn ngủi cơ hàn éo le
Một năm là mấy lần về
Vội vàng rồi lại rời quê theo chồng
Đi đi cứ để mẹ mong
Về đi đừng để mẹ chồng rầy la
Mẹ quen xó bếp góc nhà
Mẹ quen rau cháo sương sa nắng nồng
Đời người còn có niềm mong
Thế là cũng đủ cho lòng mẹ vui
Mẹ về với đất nay Mai
Chỉ cần con gọi mẹ ơi con về.
Thương cha nhớ mẹ
Tác giả: Minh Lộc
Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
Mẹ là tất cả
Tác giả: Lăng Kim Thanh
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có mẹ cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Mẹ Như Biển Trời Bao La
Tác giả: Hoài Thương
Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm
Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con
Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con
Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua
Mẹ Tôi
Tác Giả:Khoa Bùi
Mẹ tôi đi chợ bán rau
Chạy theo tôi khóc – “Mau mau mẹ về”
Thẩn tha chơi dọc đường quê
Ra đầu đê đón mẹ về quá trưa
Nặng đôi quang gánh , muối dưa
Sờn vai áo mẹ nắng mưa bạc màu
Kẹo vừng, kẹo bột , chia nhau
Mà tôi vẫn khóc , ” Lần sau mua nhiều”
Xoa đầu mẹ bảo – yêu , yêu.
Ngoan nghe lời mẹ – mua nhiều phiên sau
Thời gian nay đã phai màu
Xứ xa nhớ mẹ – nỗi đau chiều chiều
Bầm ơi…
Sưu tầm
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…
4. Bài thơ lục bát hay về mẹ
Tình mẹ
Tác giả: Nguyễn Quang Định
Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
Cũng vì con phải mưu sinh
Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu
Để cho sớm sớm chiều chiều
Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.
Mái đầu tóc đã bạc phơ
Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm
Mẹ mong ngày tết ngày rằm
Để con nghỉ phép về thăm một lần.
Con đi đã mấy mùa xuân
Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn
Bao năm Mẹ chịu tủi hờn
Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.
Con về!
Tác giả: Phan Thúc Định
Con về bên mẹ chiều nay
Cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm
Mỗi ngày mấy bận ra trông
Bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô
Phải chăng sinh mẹ để chờ?
Sinh con để cứ đổ thừa ngái ngôi
Dạ thưa như thể đãi bôi
Bao dung nên mẹ mấy đời giận con
Nhìn con buồn bỗng hết buồn
Con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần
Mắt cười ngắm nghía đầu, chân…
Mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu
Mới hay lòng mẹ con dầu
Đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng
Trải bao nắng dãi mưa dầm
Với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ!
Ngày Của Mẹ
Sưu tầm
Tình mẫu tử thật tuyệt vời !
Như là thiên tính của trời ban cho.
Cưu mang chín tháng mong chờ,
Đợi giờ sinh nở con thơ vuông tròn.
Lòng mẹ quặn thắt chon von!
Nhưng mừng có một đứa con ra đời.
Mắt đẫm lệ miệng mĩm cười,
Nâng niu hòn ngọc không rời đôi tay.
Dòng sữa ngọt của con đây,
Bú cho mau lớn cho tày người ta.
Cho dù gặp lúc phong ba,
Tình thương của mẹ chan hòa xiết bao !
Ngày của mẹ, đẹp làm sao !
Cho con dâng chút ngọt ngào nhớ ơn.
Công của mẹ cao như non,
Tình thương của mẹ rộng hơn biển trời.
Quà nào xứng đáng mẹ ơi !
Thơ nào mà viết trọn lời thân yêu
Rằng con yêu mẹ rất nhiều,
Món quà chỉ để dệt thêu tấm long.
Riêng mẹ tôi đã hư không,
Người về nước Phật con còn ngây thơ.
Lớn lên lưu lạc bơ vơ,
Đến khi thành đạt mẹ nhờ được đâu.
Khi bể cả, khi nương dâu,
Mỏi mòn nhớ mẹ mà đau suốt đời !
Mẹ Ốm
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.
Mẹ ơi!
Tác giả: Chử Văn Hòa
Đời mẹ chịu khổ đã nhiều
Đói cơm thiếu áo để chiều các con
Cho dù thân mẹ gầy còm
Vì con mẹ đã hao mòn tuổi xuân
Bao nhiêu khó nhọc gian chuân
Ghé vai mẹ gánh ngàn cân cuộc đời
Nắng hè đè nóng lưng phơi
Chân trần lạnh cóng dưới trời rét đông
Cả đời công việc chất chồng
Việc nhà việc nước mẹ không quản gì
Nuôi con mẹ dạy từng li
Mẹ nâng con những bưới đi đầu đời
Chăm từng giấc ngủ con ơi
Cho con được sống dưới trời tự do
Bù đầu công việc mẹ lo
Thấy con khôn lớn mẹ cho rât nhiều
Về nhìn bóng mẹ liêu xiêu
Chúng con thương mẹ bao nhiêu chẳng vừa
Trông mẹ đội nắng dầm mưa
Cuộc sống còn khổ vẫn chưa thoát nghèo
Làn da mẹ đã nhăn nheo
Là bao vất vả bám theo mẹ rồi
Ai còn có mẹ trên đời
Chăm sóc để mẹ được cười vui lên
Xin mọi người nhớ đừng quên
Bó hoa hồng thắm dâng lên mẹ hiền
Con đi qua khắp mọi miền
Mẹ là cô giáo đầu tiên của mình.
5. Thơ lục bát báo hiếu mẹ
Báo hiếu cha mẹ
Sưu tầm
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Cầu cho cha mẹ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu
Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào
Chân trần bước thấp bước cao
Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cười
Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con
Mồ hôi cha cũng hao mòn
Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trông
Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao
Con bước đừng có làm sao
Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dong
Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm
Con ăn trắng con mặc thơm
Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đây
Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày
Chưa dâng được chén nước đầy
Bát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đau
Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng
À ơi gió rụng lá vàng
Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan
Sưu tầm
Ai đi tìm kiếm lợi danh
Mẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho con
Một đời lội suối trèo non
Miễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.
Nhận về mình hết đắng cay
Dãi dầu khuya sớm bàn tay chai sần
Ngày mưa tất tả chợ gần
Nắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.
Con lớn khôn, tuổi mẹ già
Nhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!
Mẹ giờ bấc lụn ,đèn lu
Ngóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi
Tháng bảy về, lá vàng rơi
Đây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoa
Con chiều nay, trở lại nhà
Lòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!
6. Thơ lục bát Vu Lan báo hiếu
Vu Lan nhớ mẹ
Tác giả: Nga Vũ
Hôm qua mưa bay trắng trời
Cõng theo nỗi nhớ vào đời Mẹ ơi!
Đỉnh phù vân gió chơi vơi
Con về ngấm lạnh đơn côi buốt lòng
Vu Lan về Mẹ biết không?
Hoa hồng bạc cánh vời trông chân trời
Bể dâu nghiêng cả một đời
Mẹ gồng gánh hết chẳng lời thở than
Mẹ ơi! sáu mùa Vu Lan
Áo con trắng với khăn tang lạnh lùng
Ba mươi năm Mẹ thuỷ chung
Nhớ người lạc bước mịt mùng khơi xa
Cha đi biền biệt giang hà
Nhóc nheo tám đứa Mẹ tha la buồn
Gánh chè ngọt nước mắt tuôn
Chắt chiu từng chút khơi nguồn tương lai
Mẹ ơi! nước mắt sớm mai
Cúi đầu nhớ Mẹ chia hai nỗi buồn
Thương cha thương mẹ cội nguồn
Mẹ ơi! con khóc….mưa luồn trong tim!..
Mẹ Ơi!
Tác giả: Đức Trung
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.
Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.
Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !
Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
Vu Lan nhớ mẹ
Tác giả: Nhất Tâm
Nghẹn ngào con viết bài thơ
Muốn tìm bóng mẹ bây giờ ở đâu?
Bao năm mưa nắng dãi dầu
Thân cò lặn lội nông sâu chẳng màng
Thơ này con viết một trang
Kể sao cho hết nặng mang nghĩa tình
Con nào đâu dám làm thinh
Trong tim vẫn giữ bóng hình mẹ yêu.
Mẹ ơi! Con nhớ rất nhiều
Những lời mẹ dặn… những điều mẹ răn
Dù cho cuộc sống nhọc nhằn
Giữ tâm trong sạch khó khăn ngại gì
Từ ngày khuất núi mẹ đi
Âm dương cách biệt con thì mồ côi
Cha con… đã mất lâu rồi
Mẹ thêm gánh nặng đường đời nuôi con
Gầy hao thân xác héo mòn
Mẹ thời vất vả vì con sớm chiều
Chưa lần báo hiếu mẹ yêu
Nên con nức nở bao nhiêu lệ tràn
Hôm nay con thắp tuần nhang
Hương lòng một nén cách đàng chia ly
Giờ đây con biết làm gì
Thân tàn sẽ phải tự đi trong đời
Vu Lan đã đến mẹ ơi
Cài bông hồng trắng nghẹn lời xót xa
Giờ đây những buổi chiều tà
Tìm đâu bóng mẹ để sà vào ôm…!
7. Thơ lục bát về thăm mẹ
Về bên mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Về bên mẹ thấy lòng ấm quá
Bao ngày qua vất vả dòng đời
Hôm nay về lại bên người
Rưng rưng dòng lệ nghẹn lời trong con
Thấy mẹ khoẻ và còn minh mẫn
Tim con vui sướng nhất mẹ à!
Giang vòng tay rộng bao la
Ôm con mẹ nói sao mà nhớ ghê
Con đã lớn nhưng về bên mẹ
Con thấy mình thơ trẻ quá thôi
Muốn lời ru mẹ bên nôi
Đắm chìm âu yếm trong đôi mắt cười
Cảm ơn lắm cuộc đời có mẹ
Chở che con lúc bé khi già
Mẹ dành ơn nghĩa thiết tha
Yêu con thương cháu ngày qua tháng dài
Dẫu cuộc sống trang đài nhung gấm
Không sánh bằng hơi ấm mẹ ta
Con về bên mẹ hát ca
Bao nhiêu cực nhọc trôi xa hết rồi.
VỀ THĂM MẸ
Tác giả: Đinh Nam Khương
Con về thăm mẹ chiều đông
bếp chưa lên khói, mẹ không có nhà
mình con thơ thẩn vào ra
trời đang yên vậy bỗng òa mưa rơi.
Chum tương mẹ đã đậy rồi
nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa
áo tơi qua buổi cày bừa
giờ còn lủn củn khoác hờ người rơm.
Đàn gà mới nở vàng ươm
vào ra quanh một cái nơm hỏng vành
bất ngờ rụng ở trên cành
trái na cuối vụ mẹ dành phần con.
Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn
rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày.
Một lần về thăm mẹ
Tác giả: Quốc Phương
Lâu lắm rồi.. con có dịp thăm quê
Nhiều thay đổi.. khi về nhìn thấy mẹ
Từ ngoài ngõ.. chạy nhanh vào ngồi nhẹ
Cạnh mẹ hiền.. nấc khẽ mắt rưng rưng
Mẹ yêu ơi.. nỗi nhớ con đã từng
Giờ bên mẹ.. con mừng khi mẹ khỏe
Nhưng một nỗi.. xưa lo đàn con trẻ
Trăm tuổi già.. lại lặng lẽ đơn côi
Con theo chồng.. lập nghiệp xứ xa xôi
Để chữ hiếu.. lâu rồi không báo đáp
Nhớ mẹ lắm.. nay con về để gặp
Bên mẹ hiền.. con ấm áp tình thương
Bao năm qua.. con xa cách dặm trường
Con vẫn biết.. mẹ thường xuyên ngóng cửa
Đứa con út.. mà ngày nao khát sữa
Chỉ no lòng.. bằng nửa bát cháo hoa
Nay về đây.. tuổi tác mẹ đã già
Mắt đã kém.. có lòa đi đôi chút
Nghe mẹ nói .. con thấy niềm hạnh phúc
Mẹ của con.. vẫn chẳng phút buồn đau
Mẹ dấu yêu..con xin mãi nguyện cầu
Mẹ luôn khỏe.. sống lâu ngoài trăm tuổi
Để con trẻ.. nay về đây mạo muội
Được tự mình.. mỗi buổi rót trà dâng
Ngồi bên mẹ.. lòng dạ cứ lâng lâng
Cái cảm giác.. mẹ là vầng trăng sáng
Con chỉ muốn.. rồi đây cùng năm tháng
Chẳng bao giờ.. xa dáng mẹ kính yêu.
8. Thơ lục bát tả mẹ tự sưu tầm
Những sợi nắng trong chiều mờ nhạt
Lá thu vàng lát đát nhẹ rơi
Thương cha mẹ khổ cả đời
Tuổi già dầu dãi mồ hôi giữa đồng.
Ôi xót dạ trời không thể thấu
Tấm thân gầy nung nấu khát khao
Thầm mong hạnh phúc ngọt ngào
Vui cùng cha mẹ suốt bao tháng ngày.
Sẽ có lúc đong đầy nghĩa trọn
Cao xanh kia nguồn ngọn tỏ tường
Gia đình tràn ngập niềm thương
Để cha mẹ đỡ canh trường bớt lo.
Lòng con trẻ đắn đo suy nghĩ
Nhiều đêm về tâm trí bất an
Muốn cho cha mẹ an nhàn
Nên dù khó nhọc chẳng than trách gì.
Lời Ru Của Mẹ
Tác giả: Mạc Phương Đình
Nửa khuya giọng hát nhà ai
Âm ba tiếng Mẹ ru dài phố đêm
Lời ru khi nổi khi chìm
Mang mang hoài niệm cho tim bồi hồi.
Ta thầm gọi nhỏ: Mẹ ơi !
Tháng ngày thơ ấu đẫm lời Mẹ ru
Nghe trong tiềm thức sa mù
Giọng xuân đầm ấm, giọng thu dịu dàng
Trưa hè giọng Mẹ nhặt khoan
Đêm đông lời Mẹ như than lửa hồng…
Một đời thân Mẹ long đong
Lời ru vẫn mãi thanh trong ngọt ngào
Lời ru như giấc chiêm bao
Chắp con đôi cánh bay vào tương lai…
Mải mê biển rộng sông dài
Con đi giữ nước áo phai bụi đường
Lời ru tình tự quê hương
Ngợi ca quốc sử anh hùng tiền nhân
Lời ru Mẹ đã bao lần
Giục con tiến bước trước ngàn chông gai…
Vọng khuya nghe tiếng ru dài
Viễn phương lòng vẫn u hoài niềm đau !
Lòng mẹ
Tác giả: Minh Lộc
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lọ gạo mắm đổi luân ở đời
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luôn cúi đầu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Mẹ yêu
Tác giả: Cát Biển
Mẹ đi qua bến yêu
Lưu dấu đời bờ hi sinh
Mẹ ban cho suối thương
Con ngập hồn tình quê hương
Mẹ cho con tiếng ru
Con yên vành nôi giấc ngủ
Mẹ qua bao lửa giông
Ấp ủ tình con bao ước mong
Mẹ đem thân tả tơi
Cho sữa bầu con tuổi thơ
Mẹ truân chuyên ngả đường
Dẫu xa lìa yêu cố hương
Mẹ qua bao đổi thay
Mong một ngày con nhảy bay
Mẹ nhỏ lệ vai gầy
Tô điểm đời bao đắng cay
Mẹ ra đi có nghe
Tay con còn lời lay kêu
Mẹ đi xa luỹ tre
Có nghe lòng con đau biển yêu
Mẹ ơi nơi suối mơ
Ghi nhớ tình ai dâng tấm thân…
Bài thơ Mẹ tôi
Tác giả: Việt Dương Nhân
Mẹ tôi tên Quán-Thế-Âm
Mang danh Bồ-Tát có tâm thương người
Mẹ tôi như ánh mặt trời
Chiếu soi vạn vật sáng ngời muôn phương
Mẹ tôi mang một tình thương
Không sao bàn nghĩ chẳng phương nào lường
Mẹ tôi trên kính dưới nhường
Miễn sao vạn-sự bình thường an vui.
Mẹ tôi đây đó ngược xuôi
Lòng không ngần ngại nổi trôi nơi nào
Đâu đâu Mẹ cũng ra vào
Nhờ tâm của Mẹ dạt dào TỪ-BI .
9. Thơ lục bát về mẹ tự sáng tác
Mẹ Là Tất Cả
Tác giả: Vũ Thắm
Về bên mẹ con lại thấy bình yên
Không lo lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi chờ, rồi còn lo cơm nước
Nén nỗi lòng cô độc bước trong đêm
Ở cạnh mẹ con hạnh phúc nhiều thêm
Mong buổi tối mẹ êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con biết bao nhiêu cho đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha
Ngồi với mẹ nhớ những ngày tháng qua
Bởi ích kỷ con rời xa mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con khờ chưa biết phải tính sao
Ngủ với mẹ gối đầu cứ ước ao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài kia trăng đang dần sáng tỏ
Bao lời khuyên con lỡ bỏ ngoài tai
Để giờ đây tuổi xuân đã chớm phai
Con xin lỗi! Con đã sai Mẹ ạ
Mẹ vì con lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!
Giấc mơ
Tác giả: Hà Thanh Hoa
Đêm qua mơ thấy mẹ hiền
Đong đưa cánh võng bên hiên chiều hè
Mẹ cười bóng lá nghiêng che
Tóc pha sương trắng môi hoe miếng trầu…
Con ngồi nhổ cọng tóc sâu
Ầu ơ khúc hát mẹ ru thuở nào
Ngoài sân đàn cháu lao xao
Ríu ra ríu rít: Bà ơi yêu bà…
Thoảng nghe trong gió tiếng gà
Gọi vầng dưong dậy vỡ òa giấc mơ
Mẹ ơi cho đến bao giờ
Được ôm lấy mẹ để mà yêu thương!
Lòng mẹ - tác giả Minh Lộc
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lọ gạo mắm đổi luân ở đời
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luôn cúi đầu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Mẹ là tất cả - tác giả Lăng Kim Thanh
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có mẹ cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Mẹ tôi – tác giả Phạm Văn Ngoạn
Con cò lặn lội bờ sông
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân mẹ hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy
Cho con cuộc sống hàng ngày
Dạy con khôn lớn dựng xây cuộc đời
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi
Vu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn.
Biển khơi, nhờ có nước nguồn
Phận con chưa kịp đền ơn cao dày
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi
Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.
Mẹ số 1 – tác giả Phan Hạnh
Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui
Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành
Mẹ cười hoa nở tươi xanh
Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu
Cho dù cuộc sống liêu xiêu
Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu
Vững tay vượt sóng bể dâu
Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng
Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng
Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.
Con về - tác giả Phan Thúc Định
Con về bên mẹ chiều nay
Cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm
Mỗi ngày mấy bận ra trông
Bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô
Phải chăng sinh mẹ để chờ?
Sinh con để cứ đổ thừa ngái ngôi
Dạ thưa như thể đãi bôi
Bao dung nên mẹ mấy đời giận con
Nhìn con buồn bỗng hết buồn
Con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần
Mắt cười ngắm nghía đầu, chân...
Mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu
Mới hay lòng mẹ con dầu
Đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng
Trải bao nắng dãi mưa dầm
Với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ!
Lời tri ân – tác giả Nguyễn Thị Nguyệt Anh
"Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha "
Vu lan đến với mọi nhà
Lòng con trống trải chốn xa quê người.
Bông hồng màu thắm đẹp tươi
Con xin tặng Mẹ phương trời Việt Nam
Thân cò lặn lội quan san
Dầm mưa dãi nắng nuôi đàn con thơ.
Chăm lo từng phút từng giờ
Hơi mòn sức kiệt bơ phờ tháng năm
Màn trời chiếu đất Cha nằm
Lao tâm khổ tứ mắt hằn chân chim.
Rừng thiêng núi hiểm đi tìm
Ngọn rau củ sắn đá in lót giày
Vầng dương đã lặn vào mây
Vắng cha nhà quạnh lệ đầy tiếc thương.
Tử sinh một cõi vô thường
Tình sâu nghĩa nặng vấn vương xót lòng
Tâm thành dưới ánh đèn chong
Con xin dâng kính bông hồng Cha yêu.
Ơn trên ghi lại những điều
Song thân chỉ dạy bấy nhiêu nên người.
10. Thơ lục bát về mẹ 4 câu lớp 6
Nuôi con khôn lớn gian nan bội phần.
Mẹ luôn chu đáo, ân cần,
Nhịn ăn, nhịn mặc để dành cho con !
Tình mẹ
Sưu tầm
Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
Mẹ ơi!
Sưu tầm
Mẹ ơi tuổi đã xế chiều,
Mà sao đời mẹ quá nhiều khổ đau.
Thời gian nhuộm bạc mái đầu,
Vẫn chưa qua hết bể dâu kiếp người.
Mẹ ơi!
Tác giả:Nghi Lâm
Mẹ ơi sao vội lìa đời
Khi con thành đạt như lời Mẹ khuyên
Nhớ ngày gian khổ truân chuyên
Cơm ngon canh ngọt để riêng con dùng.
Mẹ thời dưa mắm muối vừng
Rau xanh đơn giản để đừng ốm đau
Khổ thân Mẹ biết dường nào
Lo cho con trẻ mai sau vững vàng.
Hạ về thu đến đông sang
Người không ai oán kêu than nửa lời
Mong manh trong chiếc áo tơi
Vẫn luôn quang gánh chợ đời bán buôn.
Nay con nhớ lại mà buồn
Mẹ không còn nữa lệ tuôn đôi dòng
Thức Giấc Nửa Đêm
Sưu tầm
Chập chờn thức giấc nửa khuya,
Tưởng hình bóng Mạ như vừa thoáng qua.
Áo dài nối vạt phất phơ !
Con theo níu lấy gió đưa mất rồi.
Đâu đây thoang thoảng giọng cười,
Thân thương biết mấy, suốt đời không quên.
Chung quanh khung cảnh lặng yên,
Mùi hương dạ lý trước hiên quyện vào.
Làm con nhớ lại năm nao !
Lời thơ Mạ kể, thuộc làu Cúc Hoa.*
Giọng trầm thổn thức, xót xa,
Cuộc đời nhân vật thật thà gian nan.
Mạ ơi ! Cuộc sống cơ hàn,
Mà tình mẫu tử đầy tràn niềm thương.
Chiến tranh rực lửa quê hương,
Mạ không còn nữa mảnh vườn tan hoang.
Lớn lên khoảnh khắc võ vàng,
Chúng con lạc lõng làm dân xứ người.
Đêm nay mất ngủ, đắng môi,
Để dòng kỷ niệm một thời diễn ra…
Những ngày thơ ấu an hòa,
Quẩn quanh theo Mạ vào ra không rời !
Bao nhiêu chuyện cũ bỏ rồi,
Chỉ còn bóng Mạ sáng hoài trong tim.
Đôi mắt mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Yêu sao đôi mắt mẹ hiền
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung
Đời nghèo vật chất mông lung
Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trời
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh
Cho con cho nghĩa cho tình
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ôm
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn
Lời ru da diết lòng con
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờ
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con
Giờ đây bé bỏng chẳng còn
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiều
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon
Để con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
11. Thơ lục bát về mẹ lớp 7
Mẹ tôi
Tác giả: Lê Trọng Tuyên
Một người vất vả đau thương
Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người
Đó là hình ảnh mẹ tôi
Tình thương bát ngát bao la bằng trời
Mẹ tôi da đã sạm rồi
Bàn tay có nếp áo thì bạc phai
Thế mà sớm buổi chiều hôm
Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng
Cho con bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!
Mẹ là tất cả cuộc đời của con.
Mẹ Tôi
Tác Giả: Linh Thúy
Mẹ tôi rất mực đảm đang
Xứng danh với tám chữ vàng ngợi khen
Nữa đời chân lấm tay phèn
Làn da nắng xạm màu đen nhọc nhằn
Nhà nghèo vất vả khó khăn
Vai gầy thêm gánh một phần con đông
Chăn nuôi gặt hái cấy trồng
Đôi tay mẹ đỡ mà không than phiền
Những đêm mưa tạt ngoài hiên
Mẹ buồn trông ngóng về miền xa xôi
Cha đi hạnh phúc cùng người
Để đàn con nhỏ một đời mẹ lo
Mẹ tôi lặn lội thân cò
Ca dao bài hát không đo hết lời
Lệ sầu mắt mẹ thầm rơi
Từng đêm giá lạnh tiết trời sang đông
Con thơ vẫn ngủ say nồng
Đâu hay rằng mẹ canh không giấc tròn
Thân gầy ngày một héo hon
Lót đường mẹ trải cho con vào đời.
Mẹ yêu
Tác giả: Song Linh
Hôm nay về với Mẹ yêu
Lòng con vui sướng thật nhiều Mẹ ơi.!
Rưng rưng chẳng nói thành lời
Bao nhiêu tình cảm đầy vơi dâng trào.
Sài Gòn phố thị xôn xao
Không bằng quê Mẹ dạt dào tình thương
Nuôi con dòng sữa ngọt đường
Cho con ánh sáng vầng dương diệu kỳ.
Ngàn đời con mãi khắc ghi
Tình Cha nghĩa Mẹ chẳng gì sánh hơn
Gạt đi nước mắt tủi hờn
Một lòng đền đáp công ơn sinh thành.
Mẹ là nguồn suối trong xanh
Cha là tia nắng an lành sớm mai
Quanh năm tần tảo miệt mài
Chăm lo con cháu tương lai huy hoàng.
Nhờ Cha con tới vinh quang
Mẹ yêu kề cận bảng vàng trước sau
Con thương tóc Mẹ bạc màu
Dầm mưa dãi nắng lưng đau gối mòn.
Tình thiêng Phụ Mẫu sắc son
Kính Cha yêu Mẹ vuông tròn chữ tâm
Ngày đêm con vẫn nguyện thầm
Cầu cho Cha Mẹ đủ mâm bát đầy.
Nay con cho cháu về đây
Thăm Ông Bà Ngoại sum vầy gia trang
Vui tươi hạnh phúc ngỡ ngàng
Cha ơi Mẹ hỡi rộn vang tiếng cười.!!!
Chọn lọc những bài thơ về mẹ xúc động
1. Những bài thơ về mẹ ngắn
Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.
Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!
Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa.
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.
Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con.
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung.
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng
Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru.
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.
Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.
2. Thơ về tình mẹ, tình mẫu tử
Thương mẹ
Tác Giả: Nguyễn Thị Tính
Thương nhiều xót thẳm mẹ hiền ơi!
Bão tố cuồng phong gánh cả trời
Nắng đổ thân cò phơi kiệt vắt
Mưa dầm cánh vạc rụng trào rơi
Âm thầm đợi ước người ra trận
Thổn thức chờ mong bố trở đời
Mãi đẹp son ngời hương vợ đảm
Sen hồng ngát toả trỗi rền khơi.
Nhớ mẹ
Tác Giả: Tấn Nguyễn
Mẹ yêu ơi con ngàn lần xin lỗi
Nửa cuộc đời chưa trả hiếu mẹ cha
Bữa cơm ăn giấc ngủ cũng chỉ là
Trong cuộc sống muôn nhà đều như thế
Mẹ vẫn xem như con còn thơ bé
Vẫn nâng niu lo lắng chẳng nghỉ ngơi
Suốt đời này con nợ mẹ, mẹ ơi!
Nợ nhiều lắm cả đời không trả hết
Ngày hiền mẫu từ tâm thành con viết
Một nét đưa là tựa một bông hoa
Tặng mẹ yêu lưu gửi để làm quà
Tấm lòng con trẻ chỉ mẹ là hiểu rõ.
Tình mẹ
Tác Giả: Bình Minh
Con lại viết bài thơ đầy nước mắt
Và những nỗi buồn se thắt mẹ ơi
Ngày còn mẹ cuộc sống chẳng thảnh thơi
Nhưng có mẹ trên đời con vui lắm
Mẹ yêu ơi cả đời luôn gửi gắm
Một tình thương quá sâu nặng bên lòng
Có những ngày gió bấc rét long đong
Mẹ vẫn phải ra đồng ôm mạ cấy
Và những đêm gió mùa làm run rẩy
Mùng chăn mềm đắp đậy bởi thương con
Khi tuổi đời của mẹ lúc còn son
Chẳng trách oán bởi hao mòn nhan sắc
Thời gian trôi năm tháng dài thầm nhắc
Nhất trên đời chỉ có mẹ mà thôi
Thế gian ơi xin ghi mãi tình tôi
Vẫn cuộc sống muôn đời con nhớ mẹ
Nước biển Đông muôn đời dâng nhè nhẹ
Không đong đầy đâu nhé mẹ, mẹ ơi!
Nhớ Mẹ
(Tác giả: Mami Vam)
Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngon
Giọng nói thân thương mãi chẳng còn
Ước được sum vầy như thuở trước
Nụ cười ấm áp cõi lòng con.
Không màng đánh mất tuổi thanh xuân
Vất vả đắng cay mẹ đã từng...
Tất cả cho con không hoàn lại
Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng.
Mẹ ơi!
(Tác giả: Dương Tuấn)
Tôi sống tha hương giữa xứ người
Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi
Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm
Lầm lũi cô đơn ít nói cười.
Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời
Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi
Mẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhất
Mẹ là niềm vui... ánh mặt trời.
Rồi một ngày kia u ám mây
Trời buồn than khóc với cỏ cây
Mẹ tôi đi mãi không về nữa
Đất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây.
Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại con
Ra đi trong lúc tuổi còn son
Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn
Mẹ đành lòng sao... nỡ bỏ con?
Con giờ tang tóc một màu mây
Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày
Bạn bè thân hữu dăm ba đứa
Ai hiểu được lòng con đắng cay?
Mẹ
(Tác giả: Hạnh Ngọc)
Trải cuộc đời nặng những lo toan
Vầng trán rộng hằn sâu vất vả
Gió sương ngang bạc màu tóc mẹ
Tháng năm dài trăng khuyết lưng cong
Gió vô tình lay ngọn lửa hồng
Thân cò lả bay qua giông tố
Quãng đường xưa vượt ngàn gian khổ
Ghép vụn lành để ấp iu con
Ánh dương tà dần xuống đầu non
Lo đêm đông lạnh tràn ngõ vắng
Sợ bấc phủ nếp nhà trầm lặng
Sợ mây che khuất dạng trăng ngà
Mong an lành trên khắp gần xa
Chữ cù lao chưa tròn ân trả
Biển bao la tạc lòng ghi dạ
Nghĩa một đời nguyện khắc tim con.
3. Thơ về mẹ và con gái tình cảm
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông.
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.
Chỉ mong con lớn con mau nên người.
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
Cho tôi tắm mát
Mẹ là khúc hát
Ru tôi lớn khôn.
Mẹ là tia nắng
Cho con hi vọng
Mẹ là bình minh
Sưởi ấm lòng con
Mẹ làm tất cả
Chỉ mong cho con
Có một tương lai
Tươi sáng ngời ngời.
Mẹ dặn con gái
Dặn gái yêu này hãy nhớ ghi
Đừng nên ngúng nguẩy lỡ xuân thì
Theo người trọng nghĩa say vừa lúc
Rũ kẻ vong tình chọn đúng khi
Nết ở ngoan hiền không bạc ác
Đường ăn khéo giỏi chớ nhu mì
Chăm làm cóp nhặt phòng cơ nhỡ
Vật đổi sao dời liệu trước đi…
Yêu mẹ
Mẹ đi làm
Từ sáng sớm
Dậy thổi cơm
Mua thịt cá
Em kề má
Được mẹ thơm
ơi mẹ ơi
Yêu mẹ lắm
4. Bài thơ nói về mẹ sưu tầm
Ba năm bú mớm biết bao thân tình
Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn.
Con nuôi mẹ tính tháng tính ngày.
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao
Mẹ ngoảnh lại, con khôn
Nghĩ đến chừng nào, lụy hạ tuôn rơi
Thuyền không bánh lái thuyền quầy
Con không cha mẹ ai bày con nên.
Chỉ con với mẹ chẳng khi nào rời.
Ơn cha nghĩa mẹ, ơn thầy chớ quên.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày.
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
Trong tim có mẹ phúc tròn tháng năm
Mẹ là bóng nguyệt đêm rằm
Vì con vất vả bao năm chẳng nề
Tóc mẹ nay đã điểm bồi hoa dâm.
Đôi mắt mẹ đã quầng thâm .
Bởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa .
Bật òa con khóc như hồi còn thơ
Sáu mươi bảy tuổi bây giờ
Lòng con thổn thức, mắt mờ lệ tuôn.
Nuôi con khó nhọc để mai thành người
Lưng cơm của Mẹ luôn vơi
Chắt chiu dành dụm cả đời vì con.
Con vẫn mong mãi mẹ là giờ thôi
Mong mãi nhìn thấy mẹ ngồi
Để nói yêu mẹ đời đời được không.
5. Thơ về mẹ chồng hay, ý nghĩa
Mẹ chồng tôi
(Tác giả: Thoa Nguyễn)
Mẹ ơi vất vả đã nhiều
Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn
Nhà ta khó miếng ăn nào đủ
Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương
Cha thì bệnh yếu trên giường
Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng
Làm dâu mới con không hiểu việc
Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu
Bảo ban từ thủa ban đầu
Động viên tâm sự những câu ân tình
Con nhớ mãi bình minh buổi ấy
Về nhà ta :thấy vậy thầm chê
Nghĩ mình sẽ khổ ê chề
Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo
Nhưng con đã đi theo tiếng gọi
Của tình yêu bỏ thói xa hoa
Niềm vui nay đã vỡ oà
Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời
Ôi hạnh phúc !Mẹ ơi đã hiểu
Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm
Nhưng tình cảm sáng như rằm
Gia đình yên ấm,mình chăm sợ gì
Giờ năm tháng sầu bi đã bớt
Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng
Cần chi “Hộ đối môn đăng”
Nghèo mà tình có,con hằng ước ao
Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm
Cả cuộc đời nào dám sai lời
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ…
Mẹ chồng tôi
Mẹ là mẹ của chồng tôi
Sớm hôm tất bật lo toan đủ điều
Lo cho cuộc sống gia đình
Nuôi con ăn học nên người thành thân
Thanh Chung – Tình – Hiếu – Thảo – Hiền
Các con của mẹ đều hiền đều ngoan
Trong nhà “Tứ đại đồng đường”
Vui tươi, hạnh phúc, ấm êm trong ngoài
Mẹ chồng trăm tuổi “trọng, chiều”
Với chồng kính trọng, một niềm sắt son
Yêu con, trọng rể, thương dâu
Khôi – Khoa – Hân – Nghĩa – Huyền – Phong cháu bà
Khôi – Khoa anh ở gần bà
Bà chăm, bà bế, cận kề kế bên
Em Hân – Huyền – Nghĩa – Với Phong
Kẻ Nam, người Bắc nhưng bà đều thương
Có năm mẹ chạy ba miền
Lo các dâu được: “Mẹ tròn, con vuông”
Phận là dâu trưởng trong nhà
Công lên, việc xuống mẹ đều đến tay
Tinh thần, trách nhiệm, yêu thương
Khắp nơi tề tựu anh em sum vầy
Bao dung, rộng lượng, tân thời
Chăm lo vun đắp mẹ trồng cây nhân
Mẹ là mẹ của chúng con
Yêu thương, kính trọng, suốt đời mẹ ơi!
Mẹ Của Anh
(Xuân Quỳnh)
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa…
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em
Nhớ mẹ chồng
Tác giả: Phong Phạm Thị
Nghe tin đài báo gió mùa đông
Trời lạnh căm căm buốt giá lòng
Con lại ngóng trông về phương Bắc
Lo hoài chân mẹ có đau không ?
Mười mấy năm rồi, mẹ nhớ không ?
Một buổi đầu thu con theo chồng
Xa mẹ, xa quê, xa tất cả
Đường về thăm thẳm núi cùng sông
Xa quê, con nhớ lắm mẹ à
Nhớ công ơn mẹ thật bao la
Chăm chút cháu con từng giấc ngủ
Dạy bảo dâu con biết việc nhà
Con biết giờ đây lưng mẹ còng
Mắt mờ chân chậm, gối mỏi long
Nằng nặc mẹ đòi về quê quán
Để lỡ khuất đi cũng nhẹ lòng.
Một đời của mẹ, mẹ hằng mong
Cháu lớn con khôn thỏa tấm lòng
Tần tảo sớm hôm nuôi con lớn
Lại đến cháu thơ, lo ẵm bồng
Mẹ đã lo toan việc nhà chồng
Thân cò gánh nặng chẳng quản công
Mà vẫn yêu đời, thương con cháu
Chăm làm việc thiện, tích đức công
Con biết làm sao tỏ tấm lòng
Mỗi mùa đông tới lại bâng khuâng
Nhớ quê, nhớ mẹ già đau yếu
Chỉ muốn về ngay để tạ lòng…
Tạ ơn mẹ chồng
Cảm tạ đất trời đã cho con làm con dâu của mẹ suốt đời
Ban tặng thêm một gia đình để con thương yêu như ruột thịt
Được về nhà véo von nếu vui và nằm thiếp đi khi mệt
An tâm vì có mẹ cha cạnh bên chở che năm tháng đầu đời
Tưởng chỉ có máu mủ mới là gia đình thôi
Nhờ mẹ bảo ban mới hay tình yêu chân thành làm chúng ta gắn bó
Mẹ dạy con biết hiếu hạnh biết tảo tần làm dâu làm vợ
Biết lớn khôn từ đây không sống ích kỷ mỗi riêng mình
Cảm ơn đã sinh thành và dạy bảo anh
Người đàn ông sẽ cùng con kinh qua bình yên giông tố
Người ấp ôm khi con âu lo vội vã trở về khi con nhớ
Sớt chia khổ đau san sẻ cay đắng phận số kiếp người
Lấy chồng rồi tưởng sẽ nặng gánh mà trời đất ơi con vui
Mỗi ngày trôi qua thấy mình trưởng thành mặn mà quá đỗi
Ngày xưa vô tâm về khuya mặc mẹ cha ngồi đợi
Nay biết xót xa thương bữa cơm mẹ chiu chắt ra ngóng vào chờ
Có thêm mẹ thêm cha đời bỗng nên thơ
Hệt như thuyền nan tìm thêm được bãi bờ neo đậu
Vững chãi đời người vì có thêm bát cơm mẹ nấu
Chiều chuộng tính trẻ con khi da diết nhớ cha mẹ bên nhà
Tạ ơn trời đã rộng phước ban cho con mẹ cha
Tổ ấm không đơn độc mỗi hai vợ chồng chèo chống
Cuộc đời như biển trời ngút ngàn gió lộng
Có mẹ cha dõi theo chúng con vững dạ bước ra đời
Tưởng đời người chỉ cần một cha một mẹ thôi
Ai ngờ làm dâu của mẹ rồi mới biết
Đời người con gái phúc phần hơn hết
Là có mẹ chồng yêu thương hệt máu mủ ruột rà
Tạ ơn những ngày bình an đang qua
Bên gia đình thứ hai con có được!
MẸ CHỒNG – NÀNG DÂU
Tác giả: Thầy giáo Hải
Nhà có hai người đàn bà,
Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.
Bình yên, vui vẻ lúc đầu,
Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.
Lí do phần nhỏ vì tiền,
Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.
Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,
Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.
Ganh việc với cả mẹ già,
Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.
Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than
Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!
Vì con, vì cháu cả đời,
Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.
Công việc nhà cửa hàng ngày,
Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.
Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,
Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…
Nàng dâu so thiệt – tính hơn,
Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.
Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng
Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.
Biếu mẹ tính đếm từng hào,
Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.
Mẹ già tuổi đã xế chiều,
Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.
Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,
Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.
Làm dâu sống tốt, thật thà,
Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.
Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,
Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.
Luật nhân quả có trên đời,
Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!
Mẹ chồng – Nàng Dâu
(Tác giả: Mai Xuân)
Mẹ chồng chẳng sinh ra ta
Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau
Mẹ chồng cũng từng làm dâu
Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà
Giờ đây mẹ tuổi đã già
Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân
Thương con mẹ sống tảo tần
Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì
Sức khỏe ngày một yếu đi
Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên
Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền
Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi
Áo, cơm đã có con rồi
Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta
Mai sau rồi con cũng già
Cũng mong con cháu thương bà, thương ông
Rồi con cũng làm mẹ chồng
Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con
Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn
Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu
Con trai mẹ vốn cưng chiều
Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên
“Con ơi, chớ có muộn phiền
Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang “
Dạ, thưa với mẹ dịu dàng
Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan
Đóng cửa xử chồng đàng hoàng
Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!
Chồng biết vợ chẳng phải vừa
Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền
Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên
Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!
Mãi là người thứ hai
Phan Thị Vĩnh Hà
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của mẹ
Anh đã quen con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy chỉ yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mỏng manh
Những người đ
àn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỷ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai
Anh ấy có thể yêu con suốt cả cuộc đời
Nhưng có thể chia tay con, sau ngày mai có thể
Dù có mãi được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai.
Mẹ chồng của ta
Tác giả: Xuân Mai
Mẹ chồng chẳng sinh ra ta
Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau
Mẹ chồng cũng từng làm dâu
Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà
Giờ đây mẹ tuổi đã già
Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân
Thương con mẹ sống tảo tần
Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì
Sức khỏe ngày một yếu đi
Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên
Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền
Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi
Áo, cơm đã có con rồi
Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta
Mai sau rồi con cũng già
Cũng mong con cháu thương bà, thương ông
Rồi con cũng làm mẹ chồng
Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con
Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn
Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu
Con trai mẹ vốn cưng chiều
Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên
“Con ơi, chớ có muộn phiền
Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang ”
Dạ, thưa với mẹ dịu dàng
Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan
Đóng cửa xử chồng đàng hoàng
Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!
Chồng biết vợ chẳng phải vừa
Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền
Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên
Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!
6. Thơ về mẹ cho trẻ mầm non
Yêu mẹ
Mẹ đi làm
Từ sáng sớm
Dậy thổi cơm
Kho thịt cá
Em kề má
Được mẹ thơm
Ôi mẹ ơi!
Yêu mẹ lắm.
Mẹ của em
Ở nhà, em có mẹ
Bao việc mẹ phải lo
Thức khuya mà dậy sớm
Mẹ chăm công việc nhà
Thế mà cứ đúng giờ
Mẹ gọi thức em dậy
Nhắc gọn gàng đầu tóc
Việc nào vào việc ấy
Để em kịp đến trường
Mẹ đã sinh ra em
Đã vì em vất vả
Thương mẹ, em thầm hứa
Ngoan ngoãn và giỏi giang.
Quà của mẹ
Mẹ mua đôi kính
Dùng để đi xa
Mỗi khi trời nắng
Kính là của ba
Mẹ mua đôi dép
Dùng đi trong nhà
Mỗi khi mẹ vắng
Dép là của con
Mẹ mua chiếc bánh
Dùng để làm quà
Mỗi khi em khóc
Bánh là của em
Cả nhà chung vui
Truyền hơi ấm mẹ
Lâu rồi vẫn thế
Mẹ là thần tiên.
Lòng mẹ
Có miếng ngọt, miếng ngon
Mẹ dành cho con hết
Đắng cay chỉ mẹ biết
Nhọc nhằn chỉ mẹ hay
Mẹ lo đứng, lo ngồi
Khi con đau con ốm
Mẹ như mặt trời sớm
Hôn giấc ngủ của con
Mẹ bếp lửa tối ngày
Sưởi ấm con đông tới
Mẹ là quạt mát rượi
Đuổi cái nóng mùa hè
Mẹ và cơn mưa
Quãng đường xa tít
Đầy ắp cơn mưa
Lối về trơn quá
Mẹ ơi! Về chưa
Chợ chiều đã vãn
Gánh gồng lo toan
Áo mưa mỏng mảnh
Thấm cơn mưa tràn
Giơ tay con đón
Mẹ về dưới mưa
Con khều bếp lửa
Đốt cơn gió lùa
Bữa cơm nấu vội
Bát canh nấu rau
Chờ ba về nữa
Niềm vui quây quần
Bàn tay mẹ
Bàn tay mẹ dịu êm
Ru mát những trưa hè
À ơi bên cánh võng
Cho em giấc ngủ ngon.
Bàn tay mẹ tảo tần
Mùa gặt về rộn rã
Nâng niu hạt ngọc trời
Cho bữa cơm đong đầy.
Bàn tay mẹ chai sần
Hằn lên những vết nhăn
Những tháng ngày lam lũ
Nuôi em lớn từng ngày.
7. Thơ về người mẹ đã mất
Nhớ Mẹ Phương Xa (Trần Lợi)
Đêm nay nhớ mẹ biết bao
Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi
Xa xôi cách trở trần đời
Còn đây mãi mãi những lời yêu thương
Tim đau nhói lòng con quặn thắt
Nhớ mẹ hiền nước mắt dài tuôn
Nỗi đau mất mẹ con buồn
Tình thương mẹ mãi vẫn luôn trong lòng
Mẹ ơi con ước con mong
Được mẹ yên ấp trong vòng tay yêu
Quẩn quanh bên mẹ sớm chiều
Nghe mẹ dăn dạy những điều phải hay
Luôn luôn được nói lời này
“Con yêu mẹ lắm” hằng ngày mẹ ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn chia sẻ cho vơi nỗi lòng
Lệ tràn miệng đắng mắt cay
Quạnh hiu vắng Mẹ tháng ngày dài thêm
Lá vàng rụng giữa trời đêm
Mẹ còn đâu nữa Mẹ hiền con ơi…
Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
(Trần Trung Đạo)
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Đời Con Đã Mất Mẹ Rồi
(Xuân Tâm)
Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là hết khổ đi rồi
Chuông chùa lạnh rơi rơi
Hoàng hôn phủ quanh mồ
Tôi thấy tôi mất mẹ
Như mất cả bầu trời
Nước mắt mẹ rơi
(Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn)
Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sương
Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió
Bởi thương con…Mẹ lần mò vượt khó
Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng.
Mẹ suốt đời như bong bóng trên sông
Năm tháng với nỗi lòng thương con trẻ
Bước chân đêm rồi nhẹ nhàng thật khẽ
Hôn thầm con! nước mắt Mẹ tuôn trào.
Đến bây giờ hết bão tố nghiêng chao
Con thấu hiểu…Mẹ nào đâu còn nữa?
Mẹ buông tay theo gió mưa nương tựa
Hồn lang thang bay bổng giữa đất trời.
Suốt cuộc đời…con đứng gọi…Mẹ ơi
Nhang lòng đốt với lời dâng kính Mẹ
Hãy từng đêm về nhẹ nhàng thật khẽ
Thầm hôn con nước mắt Mẹ đừng trào.
Không đề
(Sưu tầm)
Ngày của mẹ con không có nhiều hoa
Không có nhiều quà không tặng mẹ lời chúc
Không nghĩ đến mẹ dù là trong phút chốc
Lặng lẽ vô tình để ngày ấy trôi qua.
Qua đi rồi con mới kịp nhận ra
Ngày ấy thiếu mẹ chẳng còn gì ý nghĩa
Trái tim con và lòng con đã nghĩ
Tình mẹ biển trời con tạc dạ trong tim.
Mẹ! Người con yêu quý nhất.
Mẹ đã đi rồi
(Tác giả: Ngọc Chi)
Trời vần vũ mịt mù xóm nhỏ
Mẹ trút hơi rời bỏ trần gian
Nước mưa nước mắt ngập tràn
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng bỏ đi
Con khóc mẹ sầu bi đôi ngã
Rồi mai đây tất tả ngược xuôi
Mình con côi cút trên đời
Còn ai dạy bảo những lời yêu thương
Cuộc đời mẹ tấm gương góa phụ
Sống vì con lam lũ nhọc nhằn
Nuôi con khôn lớn tảo tần
Một sương hai nắng tấm thân hao mòn
Ơn của mẹ như non như biển
Suốt đời con tìm kiếm đâu ra
Lòng mẹ biển rộng bao la
Mẹ làm tất cả chỉ là vì con
Đến phút cuối mẹ còn lưu luyến
Con thành tâm cầu nguyện
Phật trời Mẹ về cực lạc thảnh thơi
Mẹ ơi yên nghỉ ở nơi thiên đàng!
Mẹ mất
(Tác giả: Trần Lợi )
Đêm nay nhớ mẹ biết bao
Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi
Xa xôi cách trở trần đời
Còn đây mãi mãi những lời yêu thương
Tim đau nhói lòng con quặn thắt
Nhớ mẹ hiền nước mắt dài tuôn
Nỗi đau mất mẹ con buồn
Tình thương mẹ mãi vẫn luôn trong lòng
Mẹ ơi con ước con mong
Được mẹ yên ấp trong vòng tay yêu
Quẩn quanh bên mẹ sớm chiều
Nghe mẹ răn dạy những điều phải hay
Luôn luôn được nói lời này
“Con yêu mẹ lắm” hằng ngày mẹ ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn chia sẻ cho vơi nỗi lòng
Lệ tràn miệng đắng mắt cay
Quạnh hiu vắng
Mẹ tháng ngày dài thêm
Lá vàng rụng giữa trời đêm
Mẹ còn đâu nữa
Mẹ hiền con ơi…
8. Thơ 7 chữ tự do về tình mẹ
Mẹ
(Tác giả: Hạnh Ngọc)
Trải cuộc đời nặng những lo toan
Vầng trán rộng hằn sâu vất vả
Gió sương ngang bạc màu tóc mẹ
Tháng năm dài trăng khuyết lưng cong
Gió vô tình lay ngọn lửa hồng
Thân cò lả bay qua giông tố
Quãng đường xưa vượt ngàn gian khổ
Ghép vụn lành để ấp iu con
Ánh dương tà dần xuống đầu non
Lo đêm đông lạnh tràn ngõ vắng
Sợ bấc phủ nếp nhà trầm lặng
Sợ mây che khuất dạng trăng ngà
Mong an lành trên khắp gần xa
Chữ cù lao chưa tròn ân trả
Biển bao la tạc lòng ghi dạ
Nghĩa một đời nguyện khắc tim con.
Mẹ là tất cả
(Tác giả: Lê Đình Vân)
Giữa cuộc nỗi trôi nhớ Mẹ hiền
Mẹ là tất cả…là tay tiên
Là xôi nếp một, thơm bông lúa
Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường
Suốt cả đời người luôn yêu thương
Quê nghèo một nắng với hai sương
Thân cò lặn lội bên bờ vắng
Cuộc sống gian nan khổ dặm trường
Thân yêu sao hai tiếng mẫu từ
Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
Biển Đông khó sánh được lòng mẹ
Non cao biết mấy kể cho vừa
Mấy chục năm trường sống nổi trôi
Hỏi sao không tóc bạc da mồi
Vết nhăn vết xếp thân còm cỏi
Thương quá là thương hỡi mẹ ơi.
Nhớ Mẹ
(Tác giả: Mami Vam)
Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngon
Giọng nói thân thương mãi chẳng còn
Ước được sum vầy như thuở trước
Nụ cười ấm áp cõi lòng con.
Không màng đánh mất tuổi thanh xuân
Vất vã đắng cay mẹ đã từng…
Tất cả cho con không hoàn lại
Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng.
Mẹ ơi!
(Tác giả: Dương Tuấn)
Tôi sống tha hương giữa xứ người
Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi
Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm
Lầm lũi cô đơn ít nói cười.
Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời
Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi
Mẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhất
Mẹ là niềm vui… ánh mặt trời.
Rồi một ngày kia u ám mây
Trời buồn than khóc với cỏ cây
Mẹ tôi đi mãi không về nữa
Đất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây.
Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại con
Ra đi trong lúc tuổi còn son
Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn
Mẹ đành lòng sao… nỡ bỏ con?
Con giờ tang tóc một màu mây
Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày
Bạn bè thân hữu dăm ba đứa
Ai hiểu được lòng con đắng cay?
Những bài thơ tiếng Anh hay về mẹ hay
“Never Enough”
( Author: Reanna Almeida)
Sometimes I know the words to say to give
thanks for all you’ve done, but then they fly up
and away as quickly as they come.
How could I possibly thank you enough,
the one who makes me whole,
the one to whom I owe my life,
the forming of my soul.
The one who tucked me in at night,
the one who stopped my crying,
the one who was the expert at picking up when I was lying.
“A Thank You Note”
( Author: Lang Leav)
You have told me
All the things
I need to hear
Before I knew
I needed to hear them
To be unafraid
Of all the things
I used to fear,
Before I knew
I shouldn’t fear them.
“Mother”
( Author: Lola Ridge)
Your love was like moonlight
turning harsh things to beauty,
so that little wry souls
reflecting each other obliquely
as in cracked mirrors …beheld in your luminous spirit
their own reflection,
transfigured as in a shining stream,
and loved you for what they are not.
You are less an image in my mind
than a luster
I see you in gleams
pale as star-light on a gray wall …
evanescent as the reflection of a white swan
shimmering in broken water.
“I Am Much Too Alone in This World, Yet Not Alone”
( Author: Rainer Maria Rilke)
I want to mirror your image to its fullest perfection,
never be blind or too old
to uphold your weighty wavering reflection.
I want to unfold.
Nowhere I wish to stay crooked, bent;
for there I would be dishonest, untrue.
I want my conscience to be
true before you;
want to describe myself like a picture I observed
for a long time, one close up,
like a new word I learned and embraced,
like the everyday jug,
like my mother’s face,
like a ship that carried me along
through the deadliest storm.
Trên đây là những bài thơ lục bát, câu thơ, bài thơ về mẹ hay, ý nghĩa nhất do đội ngũ INVERT tổng hợp. Hy vọng bài viết giúp bạn hiểu thêm về sự hy sinh cao cả của người mẹ và lựa chọn được một bài thơ hay gửi tặng đến mẹ của mình.
Nguồn: Invert.vn
Gửi bình luận của bạn
(*) yêu cầu nhập