Cuộc sống giống như một bản nhạc, với những giai điệu trầm bổng khác nhau. Sẽ có lúc bạn đắm chìm trong hạnh phúc, thăng hoa nhưng cũng có những khoảnh khắc buồn tủi, cô đơn và tuyệt vọng. Cùng đọc và cảm nhận những câu thơ, bài thơ hay về cuộc sống được INVERT chia sẻ ngay trong bài viết sau.
Mục lục bài viết [Ẩn]
Thơ hay ngắn 2 câu về cuộc sống đầy sâu lắng
Thơ ca từ bao đời luôn chất chứa những rung cảm về tình yêu và cuộc sống. Và nếu như bạn đang muốn tìm những câu thơ 2 câu để thưởng thức, hãy tham khảo ngay các câu thơ được tổng hợp bởi INVERT dưới đây.
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người
Trao cho người để đổi một niềm đau.
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Vị tha là để lòng người thanh cao
Đôi vai gầy không cõng hết cô đơn.
Bao lần thất bại dạy ta khôn.
Đừng nản lòng hãy gắng vượt qua.
Cố tìm quên mà lại gợi nhớ suốt đời.
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!
Em đừng buồn, em đáng được bình yên.
Trên đường đời có dại mới có khôn.
Đêm gối mộng ai sầu ai nhỏ lệ.
Dốc cạn lòng chỉ thấy những cơn mưa.
Lá rơi nhè nhẹ người thương nhớ người.
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền
Người lạc quan thì dù thế nào cũng gặp may mắn.
Tôi đa tình cứ tưởng đó chính là mùa xuân.
Nghĩa tình cao cả với con người.
Nơi đó có con đường.
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Nằm ngủ mơ màng nhớ tánh không.
Nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.
Thong dong tự tại vậy mà vui.
Để che bớt đi cái vẻ thiếu tiền bên trong.
Xin một đời đau khổ để yêu nhau.
Bán đi cũng chẳng được, đành thẩn thơ mang về.
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang
Một chút tài để tô điểm càn khôn.
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Huống chi ta phải làm người buồn thiu.
Để tâm buông thả tan vào hư vô
Mây của trời thì hãy để kệ mẹ nó đi.
Chỉ buồn vì những thứ có cũng như không.
Người vô tình bỏ lỡ tơ duyên.
Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy.
Người lạc quan thì dù thế nào cũng gặp may mắn.
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Nơi đó có con đường.
Huống chi ta phải làm người buồn thiu.
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân
Ta đã cố vui mà nỗi buồn vẫn tới.
Vắng cánh buồm chỉ một chút đã cô đơn
Miệng đời là thế, những lời rèm pha
Lấy ơ hờ thưa chuyện với cô đơn.
Chút tình xa lạ sao giữ được người ta.
Cũng như ta chưa chắc đã quên người.
Ta vô tình đi lướt qua nhau.
Nước mắt song song với nụ cười.
Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan
Khi là duyên nợ nhưng có lúc lại là bi thương.
Chỉ lo là không có tiền tiêu mỗi ngày.
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo.
Thơ 4 câu về cuộc sống lắng đọng, đáng suy ngẫm
Những cung bậc cảm xúc giúp cuộc sống thêm sắc màu và phong phú hơn. Và cũng chính những cảm xúc này đã truyền cảm hứng cho nhiều tác giả sáng tác những bài thơ 4 câu hay về cuộc sống. Hãy cùng INVERT khám phá những tác phẩm đầy ý nghĩa ngay dưới đây nhé.
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi
Nhưng tình người luôn có ở mọi nơi
Xung quanh ta còn nhiều lắm lệ rơi
Bớt sân si cho cuộc đời vui vẻ.
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Là có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu thương
Và có điều gì đó để hy vọng.
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mỉm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ.
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Ta lang thang trên vỉa hè ký ức.
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật.
Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.!
Bàn tay gầy không đủ để em yêu
Mắt ướt đẫm nhìn tình rơi lệ
Hận anh nghèo không có được tình em
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ.
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân… tiếp dại khờ
Thế sự đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời cách biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao
Ngồi gục đầu lên nhật ký chơi vơi
Úp mặt trên tay mệt mỏi ngủ vùi
Chẳng tha thiết sự đời người tô vẽ
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.
Quên nỗi buồn, sự cô độc của kẻ cô đơn
Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn ta đã chết !
Bên mình phải giữ trọn tình thân
Không nên trả nghĩa bằng mồm mép
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!
Đứng giữa đất trời chẳng hướng trông
Ngồi đây soi bóng mình qua lại
Nằm ngủ mơ màng nhớ tánh không.
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Là có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu thương
Và có điều gì đó để hy vọng.
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Chết một đồng một chữ không theo
Thế gian cái sướng, cái nghèo
Cái danh, cái lợi là điều mộng mơ
Để trải rộng trao cuộc đời trước mặt
Để ý chí luôn lớn hơn vật chất
Để chúng ta sống chân thật bên nhau
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Đừng so đo cái nào to lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi
Tuyển tập những bài thơ về cuộc sống hay, ý nghĩa
1. Bài thơ ngắn về cuộc sống tươi đẹp
Để tìm kiếm sự lạc quan và cảm hứng trong cuộc sống, bạn có thể tìm đến những bài thơ hay về cuộc sống tươi đẹp. Những bài thơ này không chỉ mang lại giá trị sâu sắc mà còn giúp cho tâm hồn bạn thư giãn, xóa tan áp lực và bế tắc, hướng tới những điều tốt đẹp hơn.
Yêu đời (Huy Cận)
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….
Đời người đâu mấy lần vui (Tùng Trần)
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mĩm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhở
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
Ta cứ cười (Nguyễn Hưng)
Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.
Quên lãng (Thanh Hiếu)
Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra
Nếu đã chót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.
Hợp Tan (Đồng Ánh Liễu)
Người hãy ngồi đây uống ngụm trà
Vui buồn nhân thế hãy cho qua
Yên ắng lặng nghe đôi khúc nhạc
Buông hết sầu đau , dạ an hoà!
Người hãy nhìn xem cánh hoa tàn
Trao đi vẻ đẹp khắp thế gian
Hương thơm , sắc thắm từng rực rỡ
Nở đến kiệt cùng chẳng trách than!
Người thấy gì không hàng sấu già
Đã từng xanh mướt trước phong ba
Trăm năm đứng đó xoè bóng mát
Giờ đã cằn khô, lá nhạt nhoà!
Thì hỡi người ơi bận lòng gì
Dòng đời sinh tử đến rồi đi
Vương mang luyến tiếc tâm càng mệt
Để dạ an bình trách mà chi
Hoa tàn hoa nở ngàn năm vậy
Mọi chuyện hợp tan thế gian thường...!
Hoa Mùa Hạ (Đồng Ánh Liễu)
Phượng Hồng lại khoe sắc
Rạo rực gọi hè về
Nắng chiều rơi bàng bạc
Phố vắng buồn tái tê
Ừ thì Hạ lại đến
Luân chuyển theo bốn mùa
Như thời gian đã hẹn
Như dòng đời Nắng Mưa
Chẳng vì hoa tàn héo
Mà nụ không cựa mình
Dưới bình minh trong trẻo
Khoe những chùm hoa xinh
Dù hoàng hôn buông xuống
Hoa tàn cánh rụng rơi
Thì hạ sang vẫn nhuộm
Phượng ơi ! đỏ một trời
Em à ! Đời cũng vậy
Muộn phiền nào cũng qua
Khóc xong thì đứng dậy
Mạnh mẽ vượt phong ba ...!
Sống như là hoa cỏ
Kiệt cùng dâng cho đời
Tô sắc màu nho nhỏ
Dấu ấn Hoài xanh tươi!
Giản đơn- ( An Nhiên)
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …
Đời người đâu mấy lần vui- ( Tùng Trần)
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mĩm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhở
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
Sống- (Tùng Trần)
Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa
Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã
Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại
Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận
Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng
Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
2. Thơ hay về triết lý cuộc sống sâu sắc
Cuộc sống là hành trình đầy khó khăn, giúp ta trưởng thành và tích lũy kinh nghiệm. Cùng đọc và suy ngẫm những bài thơ về triết lý cuộc sống được INVERT tổng hợp dưới đây, để nhận được những thông điệp sống ý nghĩa.
Chân tình cuộc sống
Thơ: Tùng Trần
Bởi cũng do dòng đời nhiều nghịch cảnh
Nên đừng hờn hay oán trách một ai
Nếu như mình chưa nếm trải đắng cay
Sao thấu hiểu những tháng ngày hỗn độn
Khi người chưa bị một lần thương tổn
Được đủ đầy với cuộc sống ấm êm
Nào biết đâu đến hai chữ nỗi niềm
Của bao người từng đêm trường trăn trở
Chỉ tiếc rằng cánh hoa đời khi nở
Không một mùa và ở khắp mọi nơi
Có niềm vui hạnh phúc lẫn tiếng cười
Thì đâu thiếu chữ ngậm ngùi buồn bã
Muốn chê người cũng đừng nên vội vã
Hãy xét mình sống đã tốt hay chưa
Lời dễ buông nhưng không thể nói bừa
Chậm một chút..chẳng thừa đâu người ạ
Đời vốn dĩ luôn mang nhiều nghiệt ngã
Nhưng vẫn còn có quy luật trả vay
Nếu trao người lời chua chát mỉa mai
Thì một ngày đắng cay mình sẽ nhận
Không khen chê hay khóc than sầu hận
Gắng bình tâm mà tự vấn lòng mình
Đừng trêu đùa lời miệt thị rẻ khinh
Là ta hiểu được chân tình cuộc sống.
Cuộc sống này...
Thơ: Tùng Trần
Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào to lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi
Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn
Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay
Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.
Thơ Tự Sự
(Nguyễn Quang Vũ)
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!
Thơ Đạo Phật
Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
Mong (Đồng Ánh Liễu)
Sớm nay dạo bước ngắm sen Hồng
Mặt trời le lói phía hừng đông
Hương đồng gió nội đưa nhè nhẹ
Thấy lòng nhẹ bẫng giữa mênh mông
Ta được đời cho những đặc ân
Mỗi ngày khỏe mạnh cả thân tâm
Được thấy người thân bình an sống
Còn điều gì nữa mà đếm đong?
Xin cảm ơn đời mỗi phút giây
Cho ta dạo bước khắp đó đây
Được thấy người thương luôn hạnh phúc
Lặng ngắm đời nhau cũng dịu lòng !
Nâng cánh Sen Hồng khẽ thầm mong
Ai cũng vui sống thật thong dong
Mỗi ngày chào đón bình minh tới
Tự tại
An Yên
Trọn kiếp này!
Lẽ Sống (Thơ Đặng Hải)
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.
Danh Lợi (Khuyết danh)
Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công lao
Oán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm sao
Nghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xao
Chúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.
Buông (Đồng Ánh Liễu)
Kiếp sống nhân sinh chỉ một lần
Ta đừng hà khắc với bản thân
Đớn đau ai oán xin buông bỏ
Mệt mỏi bi thương sẽ qua dần
Sống ở trên đời ai chả mong
An vui hạnh phúc chẳng long đong
Nhưng nào tránh được bao khổ luỵ
Gian khổ trầm luân
phận mỗi người
Ai ơi đừng nhé
trách than đời!
Nếu mệt quá rồi hãy nghỉ ngơi
Muốn khóc thật to thì cứ khóc
Xong rồi lau mắt - cười thật tươi
Mây đen u ám ở trên trời
Tan hết đi rồi nắng lên thôi
Trải qua bất hạnh và gian khó
Bao điều tốt đẹp lại tới nơi.
Chuyện Thế Nhân (Đồng Ánh Liễu)
Bạn thân hỡi giữa thế giới bao la
Mình cứ sống cuộc đời mình là đủ
Màng làm chi lời khen - chê đủ thứ
Cứ an yên và hết mực chân thành
Bao bình phẩm điều tốt- xấu xung quanh
Cả khuyên nhủ cả phê bình - yêu ghét
Quá để tâm - bao điều đều nghe hết
Thử hỏi rằng có mỏi mệt hay không?
Thì thôi ta cứ sống thật với lòng
Gắng hoàn thiện bản thân mình có thể
Cứ thong dong giản đơn và vui vẻ
Ở đời mà ai hoàn mỹ được đâu
Lòng mỗi người chẳng biết được nông sâu
Lúc đa đoan - lúc cưỡng cầu bám chấp
Bậc quân tử - kẻ tiểu nhân hỗn tạp
Bao nhiễu phiền - áp lực tránh được sao?
Bị ấm ức thôi đừng có lao đao
Ta bỏ qua khẽ cười cho xong chuyện
Điều đã xa cũng chẳng nên quyến luyến
Trên thế gian - tan hợp chuyện thường tình!
Qua màn đêm là sẽ tới bình minh
Không có nắng ta ngồi xem mưa rớt
Không có nhạc - chuông gió reo từng đợt
Tâm an bình - vạn sự cũng êm trôi!
Gió tung bay - cát bụi cuốn ngang trời
Lòng an nhiên giữa biển đời trong đục
Cứ thiện lương sẽ đến bờ hạnh phúc
Chớ bận lòng oán - hận chuyện thế nhân !
Đừng ai nhé
Thơ: Tùng Trần
Ai cũng có những nỗi lòng chất chứa
Giữ trong tim nhưng chẳng nói nửa lời
Tận tâm hồn cũng lạc lỏng chơi vơi
Mượn niềm vui tiếng cười thay nước mắt
Nào ai hiểu những nỗi buồn se thắt
Những vết thương như dao cắt trong lòng
Ước mơ nào bất chợt trở về không
Ôm xót xa khi mộng lòng tan vỡ
Đâu phải ai lối đời hoa cũng nở
Người ngát hương kẻ tan vỡ phai màu
Nên bước đời cứ nghiêng ngã chênh chao
Chẳng phải mình thì làm sao hiểu hết
Đừng bao giờ trách ai khờ ngốc nghếch
Bởi trong lòng ai cũng có vết thương
Mỗi chúng ta đều có một con đường
Hướng bình minh lối đêm trường lặng lẽ
Đừng bao giờ chê trách người ai nhé
Không phải mình sẽ chẳng thấu niềm đau.
Sống Với Chết
(Trần Nhuận Minh)
Sống ao ước muốn mong mọi thứ
Chết một đồng một chữ không theo
Thế gian cái sướng, cái nghèo
Cái danh, cái lợi là điều mộng mơ
Sống được những phút giây thoải mái
Kiếp con người được lãi thế thôi
Bao nhiêu những phút vui cười
Ấy là phần thưởng mà trời ban cho
Sống với những buồn lo ngày tháng
Sống nhọc nhằn với sáng hôm mai
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi
Thật là cuộc sống phí hoài biết bao
Cái chết kia, ai nào đã thoát
Số mệnh, trời định đoạt, ai hay
Được vui, hãy biết hôm nay
Vì đời những cái rủi, may bất thường
Phúc với họa, đôi đường ai biết
Tạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầu
Chẳng nên mong quá sang giàu
Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi
Cho mệt xác để rồi cũng chết
Lãi trên đời là biết sống vui
Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi
Còn hơn giàu có suốt đời lo toan
Chỉ tại bởi lòng tham ra cả
Thành cuộc đời vất vả quanh năm
Óc đầu suy nghĩ chăm chăm
Đôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười
Sao không nghĩ kiếp người là mấy
Gương thế gian trông thấy rõ ràng
Sống thời tích trữ bạc, vàng
Sống thời tay trắng không mang được gì
Còn được sống, tiêu đi là lãi
Chết thiệt thòi, vừa dại, vừa ngu
Bản thân chỉ biết có thu
Chi ra lại sợ không bù được ngay
Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọa
Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn
Lòng còn đo đắn băn khoăn
Những cân nhắc chán lại dằn xuống thôi
Sao chả biết con người là quý
Sống coi tiền như vị thần linh
Để tiền sai khiến được mình
Thật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười
Trong vạn vật con người là quý
Của làm ra còn mất như chơi
Chỉ duy có một con người
Tan ra là hết muôn đời còn đâu?
3. Thơ về cuộc sống vui vẻ, hài hước
Cuộc sống với bao áp lực, lo toan khiến bạn mệt mỏi và căng thẳng. Nhưng đôi khi, một vài câu thơ hay, hài hước có thể giúp bạn thư giãn và tinh thần thoải mái hơn. Hãy cùng INVERT đọc và chia sẻ chùm thơ hài hước về cuộc sống dưới đây để tìm thêm niềm vui và sự thoải mái.
Ai ai cũng phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải thở vào hít ra
Mấy đời chơi net không vương tơ tình
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em hút thuốc lào cũng xinh
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường_
Đêm qua anh ngủ trên giường_
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương_
Học tà tà cũng ăn cà với mắm_
Học cho lắm cũng đi tắm cởi t_ru_ồn_g _
Học luồn xuồn cũng cởi t_ru_ồn_g đi tắm_
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao_
Còn anh chả uống ngụm nào_
Cũng say ngây ngất ngã vào lòng em _
Con gái bác sỹ khó cua vô cùng
Kén canh chọn cá lung tung_
Mai kia ở giá chiếu mùng lạnh tanh_
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi !
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
Tôi sẽ nhìn vào gương…Để đo lường cuộc sống
Tại sao ư?
Tại đời tôi từng khó… Và cờ hó đã từng hại tôi.
Cho anh xin hỏi có chồng hay chưa?
Anh hỏi thì em xin thưa
Con em bốn đứa nhưng chưa có chồng.
Vẽ hình em trên cát
Thì bị ăn một tát
Của một con bồ khác
Nãy giờ đang quan sát
Anh còn đang ngơ ngác
Liền ăn thêm một tát
Ôi tình yêu trên cát !!!
Thật là chua và chát .
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em
Ngượng ngùng áo mới vụng về bước chân.
Thập thò bỡ ngỡ bao lần
Vì ai ôm lấy khó khăn nên đành.
Áo dài thì để cho anh
Chỉ một chút xíu làm nhanh thôi mà.
Cột xong em cứ thưởt tha
Mô đen kiểu mới có là gì đâu.
Áo này nhờ đẹp cái màu
Anh ơi hãy khéo kẻo nhàu áo em.
Nay đây mai đó bi và hài
Đời ta như vở kịch dài
Một mình ta đóng cả hài lẫn bi
Em nói rằng bên tôi trọn kiếp
Biết tôi nghèo em có phụ tôi không
Yêu em đương lúc mặn nồng
Nay em dứt áo lấy chồng đại gia
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra
Thế này cầu thủ ….. chết ta….?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày …..!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày….. Còn chơi
Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ….ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao….. Quá trời .
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em
Yêu đời- (Huy Cận)
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….
Bài thơ Yêu Đời – Nguyễn Hữu Bào
Đêm qua mưa thật là to
Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê
Sáng nay trời vội trở về
Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng
Bầy chim mừng rỡ hót vang
Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ
Mẹ em phơi lụa hong tơ
Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời
Nắng hòa mưa thuận khắp nơi
Em mơ em ước mọi người ấm no
Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG
Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường
Đã từng một nắng, HAI sương
Bước qua biết mấy dặm đường phong BA
BỐN mùa nếm đủ trầm kha
Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi
SÁU mươi năm… một cuộc đời
Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù du
Mình qua mười TÁM mùa thu
Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời
Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời
Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương.
Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG
Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường
Đã từng một nắng, HAI sương
Bước qua biết mấy dặm đường phong BA
BỐN mùa nếm đủ trầm kha
Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi
SÁU mươi năm… một cuộc đời
Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù du
Mình qua mười TÁM mùa thu
Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời
Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời
Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?
Thích thì chiều …….anh liều….. em té
4. Bài thơ hay về cuộc sống lạc quan
Dưới đây là những bài thơ về cuộc sống vui vẻ, lạc quan giúp bạn tìm ra ý nghĩa của cuộc sống. Cuộc sống rất ngắn ngủi, vì vậy hãy trân trọng và tận hưởng từng khoảnh khắc bằng cách giữ một tinh thần lạc quan và vui vẻ. Đây chính là thông điệp những thơ ngắn về cuộc sống lạc quan muốn nhắn gửi.
Đôi mắt xanh non
Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non
Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo
Hãy để cho bà nói má thơm của cháu
Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu
Giận dỗi chi cuộc đời
Đã có ngày nắng ráo
Phải có ngày mưa rơi.
Cánh cửa khác mở ra
Sao mà mới vấp ngã
Đã hoang mang thở dàiThất bại thì làm sao
Em ơi đừng sợ sai
Đời còn dài phía trước
Bước tiếp đi đừng buồn
Vì nó ở đó ngay trong chính mình
Như là một sớm thình lình
Nhận ra đầu ngõ mùa thu đã về
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Nhưng tình người luôn có ở mọi nơi
Xung quanh ta còn nhiều lắm lệ rơi
Bớt sân si cho cuộc đời vui vẻ.
Có phải lòng an yên
Hay tiền tiêu không hết
Đều là do em chọn
Nếu tâm em bất động
Nhiều tiền cũng không vui
Còn tâm em định tĩnh
Rau cháo cũng đủ đầy
Hãy nhìn lại, những gì chân bước qua
Rồi sẽ thấy, thất bại ở nơi ta
Làm lại nhé, sẽ thành công cuộc sống
Cảnh đất trời, vẻ đẹp với ngàn mây
Cảm ơn Người mỗi sớm mai thức dậy
Vẫn tình thương dịu hiền ở nơi đây
Một lời cảm ơn
Là con người cần có một tấm lòng
Để trải rộng trao cuộc đời trước mặt
Để ý chí luôn lớn hơn vật chất
Để chúng ta sống chân thật bên nhau
Nếu chẳng may ai hoạn nạn nơi đâu
Đừng nghĩ rằng tiền sẽ mua được hết
Đừng mặc cả bán cuộc đời, cái chết
Hãy nhớ: đồng tiền bạc trắng hơn vôi
Vật chất nào đổi được tấm lòng người
Giữa đời thường bon chen và gấp vội
Cầm bát cháo, khắc lời ông cha nói
Bước lên bờ lưu luyến bến đò xưa
Được ai giúp xin đừng quên gửi thưa
Một lời đáp là ngàn vàng cao giá
Cùng ánh mắt sẽ thay cho tất cả
Trước một tấm lòng ta hãy nhớ: Cảm ơn!
Cuộc đời là những chuyến đi
Thơ: Thanh Hùng
Cuộc đời là những chuyến đi
Hợp tan…tan hợp níu ghì được đâu
Người vui thì bước qua cầu
Ai buồn lặng lẽ dòng châu tuôn dài
Khi mà khổ tận cam lai
Mới mong thấy được hùng tài đảm đương
Dù cho muôn nẻo dặm trường
Vẫn tìm cho được tình thương hài hòa
Cuộc đời ai trải gấm hoa
Để ta tiến bước chẳng nhòa lệ đau
Đôi khi lòng cũng nát nhàu
Nẻo trần lỡ để xa nhau mất rồi
Cuộc đời chẳng dễ phai phôi
Mất nhau mới hiểu bồi hồi luyến thương
Bởi do dâu bể khôn lường
Không tròn vẹn ý thành vương vấn lòng
Cuộc đời còn lắm long đong
Cho ta thấy được một vòng chuyến đi.
Thành Công
Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội
Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)
Yêu Đời – Hoàng Hiện
Bình minh ló dạng sáng muôn nơi
Rực ánh hào quang tỏa khắp trời
Nắng ngã ban chiều lơ lửng rọi
Mưa nghiêng buổi sớm nhẹ nhàng rơiBao điều mệt mỏi đà tan biến
Lắm nỗi ưu phiền đã vội vơi
Xúc động trào dâng hồn lạc cảnh
Ung dung tĩnh lặng hả hê đời.
Suy ngẫm!
Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.
– Nguyễn Thị Thắm –
Thanh thản sống
Ung dung sống giữa trời cao đất rộng
Vui bên đời với giấc mộng yêu thương
Ta vô tư với cuộc sống vô thường
Sống thanh thản nơi quê hương xứ xở
Cuộc sống khó khăn, còn nhiều trắc trở
Nhưng tình người luôn có ở mọi nơi
Xung quanh ta còn nhiều lắm lệ rơi
Bớt sân si cho cuộc đời vui vẻ
Cứ sống hết mình, yêu nhau em nhé
Sống có tình lòng sẽ nhẹ nhàng hơn
Khi vô tư, sống không giận không hờn
Ta sẽ không thấy cô đơn buồn chán
Hãy nhìn về phía tương lai tươi sáng
Để vượt qua mọi rào cản chông gai
Cứ yêu người đừng bỏ sót một ai
Chớ nên phân biệt, hình hài đẳng cấp
Cứ tịnh tâm giữa dòng đời tấp nập
Không so đo người cao thấp hèn sang
Chẳng cần bon chen sống gấp vội vàng
Sống nhân đức giữ tình làng nghĩa xóm
Vui với hàng cây bình minh nắng sớm
Thích hoàng hôn chiều tím chớm vào thu
Yêu quê hương dịu ngọt những lời ru
Vui với đời cho dù còn cay đắng.
– Nguyễn Đình Huân –
5. Thơ hay về cuộc bình yên nhiều người yêu thích
Những bài thơ hay về cuộc sống bình yên bạn sẽ giúp bạn cảm nhận được tâm hồn mình như tĩnh lại, thêm lạc quan, yêu đời hơn. Do đó, hãy để INVERT mang đến cho bạn sự thoải mái, nhẹ nhàng khi đọc những bài thơ hay về cuộc sống bình yên dưới đây nhé.
Danh lợi
Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công lao
Oán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm sao
Nghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xao
Chúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.
Từ bỏ – St: Tường Vân
Từ bỏ thói quen hay vội vàng
Nói làm hấp tấp thiếu đoan trang
Thiếu suy xét kỹ không từ tốn
Hối hận ăn năn cũng muộn màng.
Từ bỏ thói quen hay đắm say
Say ăn say ngủ thêm say tài
Say tình say rượu say danh vọng
Say quá khổ đau suốt tháng ngày.
Từ bỏ thói quen hay dối gian
Làm người chân thật sống đàng hoàng
Dù ai giả dối mình đừng giả
Nghiệp báo không sai rất rõ ràng.
Từ bỏ thói quen hay giận hờn
Nói lời trách móc phân thua hơn
Chiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểm
Phải biết thuận hòa sống chánh chơn.
Từ bỏ thói quen hay thở than
Chuyện gì không đáng cũng than van
Làm cho mệt mỏi người nghe thấy
Chấp nhận là xong mọi việc an.
Từ bỏ thói quen hay tự cao
Cuộc đời lên xuống sóng ba đào
Vô thường thay đổi đâu yên mãi
Khiêm hạ hòa đồng sống với nhau.
Từ bỏ thói quen hay tự ti
Buồn phiền mặc cảm thêm sầu bi
Tự tin làm lại những điều tốt
Đừng mãi đeo mang một thứ gì.
Bình Yên
(Hữu Thỉnh)
Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em
Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ
Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh
Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta Rồi im lặng!…
Góc Bình Yên
Nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé qua đây
Khi đám mây biệt chiều vẫn loang sắc nhớ
Khi cơn gió cô đơn về qua từng ô cửa
Mà đoái trông theo một phương cũ xa rồi…
Nếu cảm thấy buồn, cảm thấy quá chơi vơi
Thèm một góc bình yên cho cơn mơ vừa dứt
Đừng ngại ngần nhé anh, dẫu thu vàng hoa Cúc
Hay khi giá đông về, anh cứ ghé lại đây…
Vẫn nhớ nụ cười buồn từ bấy đến nay
Thương lắm bờ sông cứ chênh chao đứng đợi
Ai khuất phía cơn mưa…mà thời gian lấp lối
Thiên đường trắng như sương, mơ ảo đến phũ phàng
Đâu thể trách cuộc đời với những nỗi trái ngang
Cho xa cách chẳng thể nào đừng được
Cho giây phút lòng bỗng nhiên chùng xuống
Bởi trái tim khao khát những ân tình
Nên nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé nha anh!
Dẫu chẳng thể xua tan mọi muộn phiền trăn trở
Nhưng còn mãi nơi đây góc bình yên nho nhỏ
Dành cho anh những lúc muốn quay về…
Mùa Hè Bình Yên
Có một mùa hè em tiễn tuổi thơ đi
Nghe phượng thầm thì: Mai em mười tám…
Có một mùa hè cứ ngại ngần không dám
Để mưa rơi…(Sợ làm ướt mắt người)
Tuổi thơ ơi! Nỗi buồn ơi!
Em gửi lại ở nơi nào…
Xa lắm…
Có một mùa hè chứa đựng điều sâu thẳm
Tóc gió thôi bay*…
Lối em về mưa nắng đâu hay
Có một ngày
Em chợt thấy thoáng lòng ngoài tầm với
Nên dẫu thời gian trôi chẳng hề biết đợi
Năm tháng đầy vơi
Hạ vẫn tặng em nơi lòng mình mềm mại
Se chỉ… Luồn kim…. Có chú ve mải miết đi tìm
Tấm khăn kỷ niệm…
Và hôm nay có một điều màu nhiệm
Sẽ đến với em và hiện diện giữa đời
Giữa mùa hè – Một chiều lá tả tơi
Đêm mưa cuối – Thay cho lời hát cuối…
Có một mùa hè bình yên không tiếc nuối
Đó là mùa hè…
Đã… Tiễn tuổi thơ em…
Ngày Bình Yên
(Y Mai)
Đón em là chim chích
Về xây lại vườn hồng
Phía chân trời mây trắng
Bay tìm em, phải không?
Đón em là hoa sứ
Ngan ngát dưới mặt trời
Bình minh thơm nắng mới
Theo anh về đấy thôi
Anh sẽ là vòng nôi
Đỡ dùm em giấc ngủ
Em mềm như lá cỏ
Uống giọt nắng đầu tiên
Ngày bình yên bình yên
Hoa dầu bay đầy ngõ
Mùa bình yên gõ cửa
Em ngồi nơi gió lùa
Lòng lạnh run như lửa
Anh về theo bóng mưa…
Bình Yên
(Huy Cận)
Thời khắc đang đi nhịp thái bình
Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh
Hàng cây mở ngọn kêu chim đến
Hạnh phúc xem như chuyện đã đành
Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm
Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên
Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới
Thú sống thơm mùi cỏ mới lên
Kia treo trái mộng trĩu cây đời
Ngang với tầm tay ngắn của người
Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi
Ê chề đời thoảng vị cơm ôi…
Bình Yên (Thương Giang)
Cho em cuộc sống thanh bình
Mỗi sớm thức dậy bên mình có anh
Muộn phiền nào cũng qua nhanh
Ngắm trời thơ mộng trong lành ban mai
Vườn thơm thoảng nhẹ hương nhài
Hoa cau ngan ngát xứ Đoài mộng mơ
Anh ngồi đan nhạc chuốt thơ
Dệt áo hạnh phúc bây giờ trao em
Không còn cay đắng nỗi niềm
Tiêu tan khắc khoải bao đêm tủi sầu
Anh ru cho giấc ngủ sâu
Tan cơn mộng mị gối đầu trên tay
Bồng bềnh như chốn cung mây
Ngọt ngào, sâu lắng, nồng say men tình
Cho em cuộc sống lung linh,
Trong mơ rất thực… Bóng hình hai ta…
Thanh thản – St: Cát Tường
Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng
Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay
Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao
Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường
Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh
Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu
Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu
Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham
Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa
Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?
Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân
6. Bài thơ hay về cuộc sống vất vả, bế tắc
Bạn đang gặp những khó khăn, bế tắc trong cuộc sống và bạn đang muốn buông xuôi tất cả. Hãy đọc và suy ngẫm tuyển tập thơ buồn về cuộc sống giúp bạn vươn lên, mạnh mẽ hơn để đối diện với dòng đời nghiệt ngã được INVERT tổng hợp dưới đây. Đừng buông bỏ, hãy tĩnh tâm lại, bạn sẽ tìm thấy con đường đi đúng hướng cho mình.
Cuộc Sống Bế Tắc
( Khuyết danh)
Niềm thương trắc ẩn tựa mây bồng
Sự ái quay cuồng cảnh gió giông
Lối mộng đành cam vùi ngục tối
Khu tình đóng cửa nhốt xiềng gông
Thuyền mơ bóng nguyệt rằm luôn sáng
Biển ước trời dừng bão cứ trong
Thác đổ nào ngưng đời sụp nát…
Mưa dầm ám ảnh phận tàn vong.
Bế Tắc
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Anh còn cất giấu lời thề
Đường trăng chưa ngỏ, sơn khê dặm ngàn
Sông sâu vắng bóng đò sang
Tà dương đổ sập chắn ngang mắt tầm
Gió trời tung vạt áo trần
Nghe như mưa chảy tới sân mịt mùng.
Người ơi đừng tuyệt vọng
Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.
Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.
Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.
Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.
Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.
Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.
Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.
Yêu đời
Tác giả: Hoàng Hiện
Bình minh ló dạng sáng muôn nơi
Rực ánh hào quang tỏa khắp trời
Nắng ngã ban chiều lơ lửng rọi
Mưa nghiêng buổi sớm nhẹ nhàng rơi
Bao điều mệt mỏi đà tan biến
Lắm nỗi ưu phiền đã vội vơi
Xúc động trào dâng hồn lạc cảnh
Ung dung tĩnh lặng hả hê đời.
Treo không lời ngỏ (Jacaranda)
Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả
Như ta chừ tóc đã lần phai
Tâm tư lưu dấu ưu hoài
Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi
Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa
Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi
Bài thơ viết chẳng thành lời
Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng
Thôi xếp bút… treo không lời ngỏ
Đôi dòng đời vò võ riêng mang
Ngược tìm quá khứ… hơi tàn
Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.
Người Ơi Đừng Tuyệt Vọng
Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.
Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.
Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.
Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.
Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.
Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.
Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.
Mùa Đông Lam Lũ
Sinh con ra giữa mùa đông.
Quê nghèo lắm áo vẫn chưa đủ ấm.
Mẹ lặn lội trong những chiều thăm thẳm.
Đủ ấm con từ buổi mới chào đời.
Hai mươi hai xuân đã qua rồi.
Sinh nhật con hai mươi hai áo đông mẹ tặng.
Con_ hạnh phúc luôn trọn vẹn.
Mẹ_ lam lũ cả một đời.
Sinh nhật mình mẹ có nhớ không!
Buồn Muốn Khóc
Buồn quá đi nhiều khi muốn khóc
Nước mắt rơi chan chứa 2 hàng
Ôi đời ta muôn vàn cay đắng
Biết nói sao để vơi hết nỗi đắng cay???
Lúc này chán đến vô cùng
Chỉ muốn một tiếng nổ đùng tôi tan
Để không còn tiếng tôi than
Để tôi ngăn được hai hàng lệ rơi.
Đêm Buồn
Đêm đêm trên con phố nhỏ
Một mình buồn đang bước về đâu?
Về đâu nhỉ? Khi mà đêm là sầu nặng?
Nỗi u buồn sao cứ mãi vướng thân?
Một khúc nhạc vang lên từ dạo ấy
Dạo cuộc tình mới vừa chớm nở hoa
Thu đi qua cho đông già trở lại
Lạnh tấm lòng đã giá rét từ xuân.
Nhìn bình minh mà chẳng thấy mùa xuân
Gió nhè nhẹ cho hoa thơm tàn lụi
Nhìn đi em bên kìa đông đang đến
Mang nỗi buồn, giá rét người ơi.
Tôi Lầm Lũi Đi Về Phía Cuối Đời (Hoàng Tâm)
Tôi lầm lũi đi về phía cuối đời
Làm bạn với con giun, con dế
Với cơn mưa dầm, với mùa đông giá
Đất dưới chân mềm, mộ đia ghi tên.
Tôi cả đời, đâu phải mới tìm gặp được em
Trên cánh rừng hoa Ban mới nở
Con nắng cháy người, gió Lào man rợ
Đốt rát môi em, xám cả màu da
Buổi trưa hè, khao khát cơn mưa
Từ thuở em về áo dài mây trắng
Ngôi trường bản nghèo không còn xa vắng
Rộn rã tiếng cười em bé Thái, H,mông
Tôi lan man tìm suối khơi dòng
Chân chạm phải trái tim ai rớt vỡ
Cúi xuống nhặt nỗi buồn duyên số
Em mắt tìm mắt chảy giọt tình khô.
Hơn nửa đời em, hồn chít khăn sô
Đêm trắng dài theo cơn mê vàng võ
Tôi đi về phía cuối đời lầm lủi
Quên mất em, từ thuở mới gặp nhau
Làm bạn cùng giun dế giải sầu
Đêm cạn chén một mình, bên góc rừng Ban trắng
Điện Biên tôi về nẻo vàng gió nắng
Em xa rồi biền biệt gọi tình ơi..
Khóc một mình (Phạm Tâm An)
Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?!
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui!
Chán Nản (Cạn nguồn)
Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa
Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi
Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận
Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương?
Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!
Đời Buồn
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng…cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu
Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi
Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
Thế Sự
Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiền
Nhân tình thế thái lắm đảo điên
Lương tâm không quý bằng lương bổng
Đồng chí thua xa những đồng tiền
Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ
Cứu nhân độ thế hóa vô duyên
Thủ thường an phận qua ngày tháng
Vô vi vui thú cảnh điền viên.
Đường đời muôn nẻo biết về đâu
Thế sự đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời cách biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao
Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữ
Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.
Khinh trọng khen chê tùy miệng thế
Tín trung hiếu lễ lấy làm đầu.
Đời Ngược Xuôi (Tùng Trần)
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào
Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trên đường đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ
Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào thoát được
Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược
Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.
Đời Buồn
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng…cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu
Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi
Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời !!!
Stt thơ hay về cuộc sống tình yêu đầy cảm xúc
Dưới đây là một số tuyển tập câu thơ hay về tình yêu và cuộc sống vô cùng ý nghĩa. Khi đọc những câu thơ này, bạn sẽ hiểu hơn về những trải nghiệm và cảm xúc trong tình yêu. Đồng thời, đây cũng là cách truyền cảm hứng hiệu quả để bạn có thể mạnh mẽ hơn và tìm được niềm vui trong cuộc sống.
Buông
Không bắt đầu thì sao có chia tay
Say đắm lắm rồi hôm nay dừng lại
Buông bàn tay bỏ đời nhau mãi mãi
Anh u sầu em khóc tủi tình riêng…
Thao Thức Vì Em
Ngày ngày tháng tháng em thầm nhớ
Bóng dáng một người ở trong tim
Đêm đêm thao thức hoài trong ngóng
Nhớ bóng hình anh giấc chẳng yên
Xa Quê
Xa quê hương anh đã xóa bống hình em
Cuộc tình đó xem như là trải nghiệm
Tiếng yêu đó cứ như chưa từng nghe
Con đường đó đã khắc tên người mới
Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.
Mưa Ơi
Mưa ơi ! trôi đi chiều thương nhớ !
Trôi hết dùm tui những muộn phiền.
Trôi tình ta đó còn lơ lửng
Vào chốn thiên thu, cõi vĩnh hằng.
Chờ Đợi
Có ngày dài mang tên chờ đợi
Có nổi nhớ mang tên chờ mong
Vì dòng sông mang tên hò hẹn
Vì bầu trời lơ đễnh hay quên
Cầu Xin Chúa
Chúa ơi xin chúa một điều
Đừng mang đau khổ đến nguời con yêu
Dòng song chỉ chãy một chiều
Tình yêu chung thủy chỉ yêu một người
Hoa Đẹp
Mầu hoa, tươi mát, nhẹ nhàng êm…
Tươi thắm, cùng nhau, khoe sắc hồng.
Hoa đẹp, ru hồn, tình rộn rã.
Niềm vui, tràn ngập, cả hồn tôi.
Anh Bật Khóc
Anh bật khóc khi thấy mình vô dụng
Bàn tay gầy không đủ để em yêu
Mắt ướt đẫm nhìn tình rơi lệ
Hận anh nghèo không có được tình em
Đơn Phương
Một cuộc tình anh gói trọn trong tim
Bảy năm qua chỉ là yêu thầm lặng
Anh sẽ sống như dòng sông phẳng lặng
Đợi con thuyền nơi đó có tình em
Tản Mạn Tình Buồn
Hoa thơm, Hoa đẹp, Hoa vẫn tàn.
Tình sâu, Tình nặng, Tình vẫn tan.
Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết.
Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên…
Nếu Một Mai
Nếu một mai ai bỏ rơi anh
Trong đau khổ hãy tìm về anh nhé
Em cầm máu cho tim anh bớt chãy
Vết thương lành anh hãy cứ bước đi
Ước
Ước 1 lần và xin cho mãi mãi
Được hóa thân thành kiếp cá trọn đời
Để lặn sâu muôn trùng dưới đáy biển
Trao kỉ niệm sâu thẳm đáy đại dương
Đợi Chờ Người Yêu
Ngồi buồn nhặt lá vàng rơi
Xếp thành 4 chữ : Đợi Chờ Người Yêu
Chờ hoài chẳng thấy người đâu.
Tủi thân xếp lại … ” Chờ Lâu Tao Về ! ”
Chờ Đợi!
Một buổi hoa tàn theo lá bay
Tôi ghé về đây góc phố này
Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ
Nỗi niềm theo gió hát tìm mây
Đơn Phương
Khi anh biết tim mình phải lòng em
Là anh chọn đơn phương mà im lặng
Cho nổi nhớ thương nằm im trong miền băng lạmh
Sẽ không bao giờ thấy được nắng ngày mai.
Mây Chiều
Áng mây hồng cuối trời xa ấy
Cuối chiều rồi sao vẫn rong chơi
Nắng đã khuất lưng đồi rồi đấy
Ở nơi này mưa bắt đầu rơi
Yêu Thầm
Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắm
Nhưng ngại mà đâu có dám nói ra
Sợ làm phiền ảnh hưởng đến người ta
Thôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy
Đâu hẳn là dang dở
Có lúc gần cũng có lúc xa xôi
Bởi kề bên vẫn như người xa lạ
Nỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bã
Khi chẳng còn những thứ đã từng mong
Chờ người nơi ấy
Em vẫn chờ anh nơi ấy xa xôi.
Có về ko ? Nói em còn hy vọng.
Đừng để em ngày ngày luôn trông ngóng.
Anh ko về ! để em đợi hoài công.
Yêu đơn phương
Biết rằng người chẳng yêu đâu
Chỉ là giễu cợt mang sầu, gửi tôi
Lạ thay sao cứ bồi hồi
Mỗi khi trò chuyện tim tôi rực hồng.
Chia tay hoàng hôn
Níu kéo làm chi chuốc hận sầu
Tình mình đã nhạt có còn đâu.
Ngày vui; Bậu nói yêu nhiều lắm
Tháng hạn; Qua buồn nhớ lại câu…
Chỉ thắm se duyên ta đượm mãi
Tơ hồng buộc chặt mối tình sâu.
Ai ngờ nỗi nhịp cung đàn tắt
Để tím hoàng hôn rớt xuống cầu!
Chia xa
Đêm nay mượn rượu để say
Quên bao kỉ niệm chia tay người tình
Vùi chôn đi một bóng hình
Bao năm đeo đẵng làm mình khổ đau
Tim yêu dù phải nát nhàu
Người ơi gạt lệ quên sầu ra đi
Bùi ngùi giây phút biệt ly
Bởi không duyên nợ thôi thì chia xa
Vì em chính là em
Em không phải là người vĩ đại đâu anh
Chỉ bình thường, mỏng manh như hoa gió
Lúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõ
Lúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi
Mỗi ngày cuối tuần cũng rất thích rong chơi
Lượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xá
Mặc lứa dôi cứ đi về vội vã
Em độc thân, đã quen với u sầu.
Cũng có những ngày suy nghĩ đâu đâu
Tưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khóc
Anh biết không giữa cuộc đời khó nhọc
Sao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao.
Rồi đêm về trong những giấc chiêm bao
Niềm vui xa vời biết khi nào chạm tới
Em có buồn có suy tư nghĩ ngợi
Thì anh đâu hiểu hết trái tim này.
Vì em chính là em
Em không phải là người vĩ đại đâu anh
Chỉ bình thường, mỏng manh như hoa gió
Lúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõ
Lúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi
Mỗi ngày cuối tuần cũng rất thích rong chơi
Lượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xá
Mặc lứa dôi cứ đi về vội vã
Em độc thân, đã quen với u sầu.
Cũng có những ngày suy nghĩ đâu đâu
Tưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khóc
Anh biết không giữa cuộc đời khó nhọc
Sao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao.
Rồi đêm về trong những giấc chiêm bao
Niềm vui xa vời biết khi nào chạm tới
Em có buồn có suy tư nghĩ ngợi
Thì anh đâu hiểu hết trái tim này.
Một mai
Một mai đời mỏi mệt
Xin về dưới hiên nhà
Nằm nghe lời ru mẹ
Buồn nào cũng sẽ qua
Biết thương cha từ độ
Ngã không người đỡ, nâng
Cơn bão đời cuồng nộ
Khiến con chùn bước chân
Tình buồn
Ừ thì hai tiếng chia tay
Từ nay lỗi mộng chia hai lối về
Cung trăng đó ta nguyện thề
Mà nay kỷ niệm tràn về cõi thu
Thâu đêm khói cảnh sương mù
Tình là ảo ảnh phù du phím đàn
Tình sầu tình bước lang thang
Ve sầu ve khóc dỡ dang tình buồn
Thôi đành cắt đứt dây chuông
Thôi không vương vấn tình muôn kiếp sầu
Chia Tay Tình Đầu
Kết thúc rồi có phải vậy không ah
Vì con tim chẳng còn chung nhịp thở
Cứ xem mình chưa bao giờ gặp gỡ
Trả cho nhau về cái thuở ban đầu
Đừng giận hờn hay trách móc một câu
Bởi từ lâu nào đâu còn vui vẻ
Như vậy đi mình chia tay ah nhé
Rồi mai này ta sẽ được bình yên
Xem như là không nợ chỉ có duyên
Nên tình yêu tựa con thuyền ngược lái
Chia tay nhau mà lệ sầu không chảy
Thì chắc là mình chẳng phải của nhau
Rồi thời gian cũng thắm thoát qua mau
Ta sẽ gặp người đến sau hoàn mỹ
Được ấm êm trọn vẹn lòng chung thủy
Bởi chúng mình giờ chỉ bạn bè thôi.
Mình Chia Tay Rồi Sao
Chia tay thật rồi phải không anh
Em cứ mơ gương vỡ sẽ lại lành
Như mỗi chiều mặt trời đi vắng
Hừng đông về ánh sáng vây quanh
Chia tay thật rồi phải không anh
Em ngỡ chỉ hôm nay trăng khuyết
Đêm mai thôi lại tròn vành vạnh
Bầu trời khuya huyền ảo lung linh
Chia tay thật rồi phải không anh
Em tưởng lúc này trời đi vắng
Mưa buồn nên tuôn dòng lệ ướt
Lát nữa thôi lại bật nắng vàng
Chia tay thật rồi phải không anh
Em lại nghĩ gió hôm nay ngưng thổi
Nên sóng không trào dâng dữ dội
Mai gió về sóng biển sẽ xôn xao
Bao ước mơ chất chồng cao mãi
Dẫu biết anh đi chẳng trở về
Đôi hàng mi đêm đêm đẫm lệ
Phương trời nào anh có biết không ?
Những câu thơ châm biếm cuộc sống, thói đời
Bài thơ châm biếm cuộc sống là những tác phẩm thú vị dùng để châm chọc, chỉ ra những mặt trái của xã hội và cuộc sống. Những lời thơ châm biếm sắc bén có thể phản ánh sự tham lam, bất công, hay cả những giá trị sai lầm của thực tại. Cùng INVERT đọc và cảm nhận ngay dưới đây nhé!
Tham Nhũng Học Làm Sang
Tác giả: Dương Lam
Môt bầy tham nhũng học làm sang,
Chạy tước mua quyền tạo nấc thang.
Đâu biết lên voi là xuống chó ?
Mãi say hốt bạc với moi vàng…
Vô nhân hiếp bạn lòng vô cảm
Thất đức hại người da. bất an…
Bụng bự đít teo, tay khệnh khạng,
Mặt người da thú quá lan tràn…
Xót Xa
Tác giả: Chưa rõ
Ông trời sao quá nỡ bất công?
Nỡ gieo cay đắng xót thương lòng
Đời bao ngang trái nghe đau đớn
Xa cách muôn trùng mọi ước mong
Thắt chặt đời này trong bóng tối
Làm sao thoát khỏi kiếp long đong?
Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?
Giúp phận cơ hàn thỏa ước mong.
Được Gì Và Mất Chi
Tác giả: Dương Tuấn
Ngẫm cái sự đời thật gớm ghê
Vòng quanh lẫn quẩn tấn trò hề
Thằng giàu ngậm máu cho là mật
Kẻ nghèo thấp cổ dám nào chê.
Liếc mắt trông đời lắm trái ngang
Lắm tiền ngu muội cũng làm quan
Thằng đần vung bạc vào cổng chính
Kẻ khó giỏi bao phải xếp hàng.
Ai tự đem mình phán xét không ?
Vơ vét bao nhiêu đủ thoả lòng
Miệng mỡ bụng bia cười sặc sụa
Có thấu dân đen kiếm từng đồng.
Ngày kia chết xuống cõi ta bà
Thằng tham đau đớn, khóc, rên, la
Anh nghèo ngặt nghẽo cười mai mỉa
Được mất hơn thua.. quá rõ mà.
Cõi Tạm!
Tác giả: Chưa rõ
Mây ngàn đọng trên cao đỉnh núi
Linh hồn buồn vá víu con tim
Sương giăng chừng núi lặng im
Dường như ai đó cố dìm phiền đau…
Vô thường đến nỗi đau bóng phủ
Vải sô thưa ấp ủ thân gầy
Trái tim sương khói chất đầy
Hư hao một cõi buồn lay lất lòng…
Hãy chấp nhận long đong số phận
Kiếp lãng sầu lận đận vô biên
Trần gian là cõi ưu phiền
Ðời là cõi tạm lỡ nghiền đắng cay…
Tránh sao nỗi thân này xanh cỏ
Hãy vui cho ai đỏ phận đời
Chớ buồn ơi kiếp chơi vơi
Rồi đời cũng một lần rơi suối huyền…
Buồn vui lắm trả nguyên lại nhé
Khép mi rồi đóng nhẹ áo quan
Còn đâu nức nở lăng loàn
Chim dang cánh mỏi bạc loang cánh buồm…
Xin trả lại đời buồn vĩnh biệt
Trả món sầu đau xiết bao ngàn
Tình duyên vỡ lỡ bóng tan
Thiên thu bia mộ nghĩa trang bóng chờ…
Công nhân vất vả kiếm đồng công
Làm lụng bon chen kiếm từng đồng
Cắn răng chịu đựng khi sếp mắng
Ai mà cãi lại sẽ về không
Một hai nhẫn nhịn cho yên phận
Cãi lại làm gì chỉ uổng công
Cán bộ thói đời ăn ở bạc
Có tiền sếp nhớ, hết thì không.
Kế làm giàu
Tác giả: Phạm Minh Khôi
Mua bằng, chạy chức, kiếm quan sang
Cơ hội làm ăn “chớp” nhẹ nhàng.
Dù lớn trên che dăng khắp nước
Dây dài dưới buộc rải cùng làng.
Vinh hoa thuở trước nhờ siêng học
Phú quý ngày nay cậy lách thang.
Khéo biết khuấy bùn cho nước đục
Để xơi kễnh bụng những đô, vàng !
Con Buôn
Tác giả: Tú Xương
Ai đấy ai ơi khéo hợm mình!
Giàu thì ai trọng, khó ai khinh ?
Thằng Ngô mất gánh, say câu chuyện
Chú lái nghiêng thoi mắc giọng tình
Có khéo có khôn thì có của,
Càng già càng trẻ lại càng xinh.
Xuống chân lên mặt ta đây nhỉ ?
Chẳng biết rằng dơ dáng dại hình!
Cuộc đời
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Cuộc đời dang dở dở dang
Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo
Lục bình hoa tím trăng cheo
Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa
Cuộc đời cũng thật khéo đùa
Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan
Như hoa kia nở rồi tàn
Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời
Sự đời cũng chỉ vậy thôi
Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao
Từ nay mặc kệ trời cao
Để tâm buông thả tan vào hư vô
Từ nay hết đợi hết chờ
Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào
Với tay rót chén rượu đào
Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.
Thói đời điêu hoa
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân
Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang
Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người
Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.
Răn ta, răn những dại khờ thế nhân
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Bao nhiêu thế sự ở đời
Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua
Ngẫm suy sống được vẹn vừa
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền
Nhưng đời vật chất đảo điên
Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta
Người nào kiên định vượt qua !?
Không thì sa ngã quỷ ma kéo về
Có người chìm đắm si mê
Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng
Biết đâu xa lắm niết bàn
Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi
Giật mình một kiếp người trôi
Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian
Con người nghiệp nợ đa đoan
Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm
Tình nồng nghĩa đượm ta ươm
Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình
Bao nhiêu vật chất phù sinh
Chỉ là một khối vô minh xa mờ
Mượn câu lục bát đề thơ
Răn ta , răn những dại khờ thế nhân
Sống vui trên nẻo đường trần
Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.
Đời
Tác giả: Ve Chai
Dòng đời hối hả bon chen
Con người đổi trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình
Ai ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?
Còn không? người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai
Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau
Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.
Khổ một kiếp đời người trôi nổi
Đã làm người trăm mối gian truân
Dương gian đau khổ bao lần
Sương giăng mưa gió tảo tần ngược xuôi
Đời tuyệt hảo ngồi xơi sung rụng
Nằm lơ mơ ngã bụng ngoài hiên
Vần thơ bay bổng trăm miền
Há mồm chờ rớt sung liền mấy khi.
Tiếng chim hót ríu ri ríu rít
Dẹp sách đèn mỏi tít mắt ta
Ngân nga ta hát vang nhà
Nhẹ nhàng như đã bay ngàn mây xanh
Cùng thề thốt long lanh gió hát
Bậc thánh hiền biếng nhác nhất đời
Can qua thế sự chơi vơi
Sống quanh bữa tiệc của đời nhân sinh
Thôi thôi vậy thất kinh chí hướng
Ta xin làm ngang bướng vô vi
Giã làm như khẻ vô tri
Quên đi thế sự còn gì đời nay…
Trên đây là những câu thơ, bài thơ hay về cuộc sống do đội ngũ INVERT tổng hợp. Hy vọng bài viết giúp bạn giải bày được nỗi lòng và có thêm động lực vững tin trên con đường phía trước.
Nguồn: Invert.vn
Gửi bình luận của bạn
(*) yêu cầu nhập